"Vâng, thời gian do anh chọn..."
"Lễ Giáng sinh có phần vội vàng, vậy thì để tết nguyên đán!" Phó Kiến Văn cúi đầu nhìn xem cô vợ nhỏ trong lồng ngực của mình, "Em cảm thấy thế nào!"
"Được! Do anh quyết định, khi nào trở về em sẽ nói với mẹ cùng mọi người, sau đó lại thông báo cho bạn bè." Tố Tâm hoàn toàn không có dị nghị gì với hôn lễ.
"Liên quan tới việc chụp ảnh cô dâu, áo cưới, lễ phục, quá rườm rà cho nên anh đã để tiểu Lục chọn ra một vài mẫu, em có thể chọn một cái..."
Tố Tâm không nghĩ tới Phó Kiến Văn đã có sắp xếp thỏa đáng đối với chuyện này rồi, cô giống như cái gì cũng đều không cần quan tâm.
Tố Tâm gật gật đầu, cô tựa ở trong lồng ngực Phó Kiến Văn, quay đầu nhìn anh, hỏi: "Anh nhìn trộm nhật kí của em lúc tới dọn dẹp phòng thuê, nhưng ngươi chừng nào thì anh biết năm mười bốn tuổi em diễn thuyết!"
Phó Kiến Văn vuốt vuốt ngón tay dài nhỏ tinh tế của Tố Tâm, buông xuống, nhìn lên gương mặt của cô, phảng phất như bên trong cất giấu vô hạn thâm tình: "Khi ở nước Mỹ..."
Trong tầm mắt, chính là khoé môi từ từ nâng lên của Phó Kiến Văn.
Nét cười của anh như một cái lưới lớn, đem Tố Tâm giam giữ ở trong đó, cuộn thành kén, khiến cho cô không cách nào chạy trốn.
"Anh đối với em rõ ràng đã có chủ mưu lâu như vậy..." trong lòng Tố Tâm có vẻ nâng nâng, trong con ngươi như bị ướt át bao phủ.
Phó Kiến Văn tới gần Tố Tâm, bàn tay lớn bợ đỡ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, tầm mắt rơi vào cánh môi kiều diễm, gương mặt anh tuấn ép về phía cô, đồng tử đen nhánh sâu như là chỗ u đàm của rừng cây...
Tai của Tố Tâm nóng lên, tay nhỏ nắm lấy cổ tay rắn chắc của Phó Kiến Văn, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ xát ở trong lòng bàn tay anh, con mắt trong suốt sạch con sẽ nhìn lên, yêu thương muốn tràn ra khỏi cặp mắt đẹp đó.
*******
10/10 cảm ơn các nàng đã bỏ phiếu ủng hộ shu, mai 20 chương nha 😘😘😘😘😘😘
Chúc các nàng ngủ ngon, iu các nàng nhiều ❤️❤️❤️❤️❤️❤️
10/10