Mặc dù Tố Tâm không tình nguyện xem, những nghĩ đến câu nói của Bạch Hiểu Niên: “đàn ông đều là thứ nửa trên là người, nửa dưới là động vật, chỉ khi cậu ở trên giường lấy lòng thỏa mãn bọn họ, bọn họ mới không ra ngoài làm xằng làm bậy”
Tố Tâm bật lên, nghiêm túc nghiên cứu tư thế động tác của vai nữ, nhớ tới lời Bạch Hiểu Niên nói ở bên tai mình, đàn ông đều thích phụ nữ ở trên
Tố Tâm đỏ mặt, chau mày, ở trên Cô thật sự không làm được!
Nhìn xem động tác của vai nữ chính nhấp lên nhấp xuống, Tố Tâm nghĩ như thế không mệt sao!
Trong đầu cô tưởng tượng ra hình ảnh Phó Kiến Văn mạnh mẽ cứng rắn, nếu như cô ở trên, cô cảm thấy người như Phó Kiến Văn, hẳn là sẽ không cho phép!
Tố Tâm hoàn hồn, ánh mắt chú ý tới bóng người đang đứng bên cạnh mình, dép bông màu xám tro, quần tây thẳng tắp, Tố Tâm ngẩng mặt lên gặp phải cặp mắt đen sâu thẳm của Phó Kiến Văn
Tố Tâm nghẹn không nói được gì, đang suy nghĩ xem mình có nên giả ngất hay không
Bên trong màn hình máy tính, vai nữ chính vẫn đang ra sức nhấp lên nhấp xuống, đã thế còn đi kèm theo âm thanh ngân nga rên rỉ, lần này thì Tố Tâm đã thật sự đỏ từ đầu đến chân, cả người cô nóng ran lên
Cô cấp tốc đóng máy tính lại, máy tính kêu đến “bộp” một tiếng, đóng xong cô đứng phắt dậy!
Nhưng do ngồi lâu nên chân có chút tê, vừa mới đứng lên, đã mềm nhũn nhào tới trong ngực Phó Kiến Văn
Tố Tâm vội nắm lấy áo của Phó Kiến Văn từ từ đứng dậy, cúi đầu cắn răng, cảm thấy mình không đất dung thân, cũng không biết nên nói cái gì cho phải
Bàn tay lớn của Phó Kiến Văn nắm lấy hai cánh tay của Tố Tâm, đem người kéo vào trong lồng ngực của mình, vì chân của Tố Tâm đang bị tê cho nên Phó Kiến Văn vừa kéo, cô lại nhào tới trong lồng ngực anh, cô sợ hãi kêu một tiếng: "A "
Bàn tay của Phó Kiến Văn ôm eo nhỏ của cô, tiếng nói khàn khàn: "Tối hôm qua không đủ thỏa mãn em sao!"
Tố Tâm liền vội vàng lắc đầu, tối hôm qua thiếu một chút nữa cô đã chết trong tay anh rồi, nói gì không thoả mãn nữa!
"Chân em bị tê chân!" Tố Tâm nói, muốn lảng sang chủ đề khác
Nhưng không ngờ Phó Kiến Văn lại ôm ngang cô lên, sau đó ngồi xuống giường, đặt Tố Tâm ngồi lên đùi mình, Tố Tâm bắt đầu cảm thấy hoảng, tay nhỏ của cô sít sao lôi kéo cổ áo của Phó Kiến Văn
"Bà xã, nếu như em giải thích không rõ ràng " môi mỏng của Phó Kiến Văn dán vào tai Tố Tâm, giọng nói khàn khàn như mê hoặc lòng người, "Đêm nay em chỉ có khóc!"
Tố Tâm nghe Phó Kiến Văn nới, nhẫn nhịn hoảng loạn giải thích: "Em Em Em xem để để học tập để lấy lòng anh"
Lỗ tai Tố Tâm đỏ lên một mảng, Phó Kiến Văn biết Tố Tâm không phải nói dối
"Lần thứ mấy xem loại phim này!" Phó Kiến Văn nghiêm túc hỏi
Tố Tâm thành thật trả lời: "Lần thứ hai "
Bàn tay lớn của Phó Kiến Văn đặt lên chân Tố Tâm, viền mắt cô đã đỏ lên: "Anh bắt nạt người!"
"Lần thứ nhất xem là lúc nào! Vì kẻ nào!"
"Lần đầu tiên là Bạch Hiểu Niên muốn xem, em cùng cô ấy với một người bạn khác nữa cùng xem!"
Phó Kiến Văn gật gật đầu, bàn tay lớn đã mò mẫm vào trong quần áo cô, nắn bóp da thịt nhẵn nhụi của cô, anh lại hỏi: "Phim này là do ai gửi cho em!"
Vì an toàn của bản thân, Tố Tâm quyết định bán rẻ Bạch Hiểu Niên
Phó Kiến Văn trầm mặc một lát, đem Tố Tâm đặt lên giường lớn mềm mại
"Đối với người bạn bè Bạch Hiểu Niên này của em "
Tố Tâm nhẹ nhàng cắn môi, cho rằng Phó Kiến Văn sẽ nói rằng, Bạch Hiểu Niên sẽ đem cô dạy hư, bảo cô về sau ít lui tới, cho nên lời nói phản bác cô cũng đã chuẩn bị xong, không nghĩ tới Phó Kiến Văn lại cười nói: "Em nên lui tới nhiều hơn, tích cực học tập cô ấy!"
Tố Tâm: ""
*Thịt không đây cả nhà, hãy like và bỏ phiếu cho sữa để sữa nấu thịt nhaaa *