Anh không ưu tú được bằng anh trai, anh trai ưu tú như vậy mới đáng được Tố Tâm yêu thích.
Tố Tâm mới từ trong thang máy đi ra, chỉ thấy một đám người vây lại xem cái gì đó trước cửa phòng làm việc của trưởng phòng Lý. Bên trong hỗn độn đến mức gà bay chó chạy.
Đang đứng xem, Bạch Hiểu Niên vừa nhìn thấy Tố Tâm, giẫm giày cao gót chạy vội tới chỗ cô.
Cô khoác cánh tay Tố Tâm, nhẹ giọng nói: "Họ Lý cái lão sắc quỷ kia cùng phát thanh viên Ngô Thiến Ảnh kia ở trong phòng làm việc giở trò đồi bại, kết quả bị chính vợ của lão già họ Lý kia tập kích, chà chà... Ngô Thiến Ảnh gương mặt đó đều bị đánh đến nát cả ra, họ Lý muốn chạy trốn, nhưng vợ ông ta đem theo người, vẫn cứ đem cửa mở rộng hết cỡ để mọi người đến vây xem đôi cẩu nam nữ này."
Cũng không phải Bạch Hiểu Niên cười trên sự đau khổ của người khác, chỉ là những năm này ở đài truyền hình, chỉ cần ai có chút nhan sắc sẽ đều qua tay Lý Chí Quốc, Bạch Hiểu Niên đã từng được ông ta tạo cho một cơ hội tốt đó chính là dẫn chương trình số đặc biệt buổi tối, chỉ cần cô chịu lên giường với ông ta.
Bạch Hiểu Niên không đáp ứng, Lý Chí Quốc nét mặt già nua luôn gây khó dễ cho cô ở đài truyền hình.
Lý Chí Quốc cũng không phải là không có chủ ý gì đối với Tố Tâm, Tố Tâm thông minh lại có mấy phần mạnh mẽ của tuổi trẻ, những người khác bị chiếm tiện nghi đều lén lút lau nước mắt không dám lên tiếng...
Tố Tâm bị lão mấy lần quấy rối. Buổi sáng cô tiến vào phòng của Tổng giám đốc bộ phận phát thanh, buổi chiều mở cuộc họp, trong cuộc họp liền nói chuyện liên quan tới việc trưởng phòng quấy rối tình dục nhân viên mới đều bị trả giá, mặc dù không có trực tiếp nói tên Lý Chí Quốc, nhưng đến cùng Lý Chí Quốc vẫn là sợ Tố Tâm, không dám có ý đồ với cô, nhưng từ đó về sau cũng không cho Tố Tâm cơ hội thăng tiến.
"Lần này tổng bộ họp, vị trí dẫn chương trình buổi sáng, nghe nói... Người mà Lão Lý muốn đề cử chính là Ngô Thiến Ảnh." Bạch Hiểu Niên nhất định phải lôi kéo Tố Tâm vào cửa xem trò vui.
Tố Tâm không phải một người thích xem náo nhiệt, nhưng cả người bị Bạch Hiểu Niên kéo nên đành phải đi theo.
Bình thường Ngô Thiến Ảnh cũng có thể nói là mỹ nhân ở đài truyền hình, hôm nay bị bới ra trần như nhộng, bị vợ của Lý Chính Quốc hùng hùng hổ hổ cưỡi ở trên người, bàn tay hướng về phía mặt của Ngô Thiên Ảnh, cả người đều bị đánh sưng lên... Khóe miệng, dưới mũi tất cả đều là máu.
Mà Lý Chí Quốc chỉ mặc quần lót, vẻ mặt khiếp đảm hèn nhát ngồi ở trên ghế sa lon ánh mắt co rúm lại, một câu cũng không dám nói.
Trong phòng làm việc, tất cả đều là âm thanh của Ngô Thiên Ảnh gào thét cầu xin tha thứ, cùng âm thanh mắng chửi của Lý phu nhân.
Tố Tâm cau mày, hình ảnh này khiến người khác nhìn muốn buồn nôn.
Tố Tâm từ trong đám người thích thú xem, lách ra ngoài.
Bạch Hiểu Niên cũng đi theo ra, thấy Tố Tâm nắm điện thoại di động định gọi bảo vệ, Bạch Hiểu Niên rút đi điện thoại của cô, hạ thấp giọng: "Cậu không thấy tất cả mọi người đều không ai gọi bảo vệ sao, họ Lý này rất đáng hận, mọi người đều suy nghĩ xem làm thế nào để xem náo nhiệt nhiều hơn một chút đây!"
"Cả tầng lầu đều là tiếng thét chói tai, làm cho người ta đau đầu..." Tố Tâm tâm tình buồn bực, cầm lại điện thoại di động của chính mình, đem trà sữa đưa cho Bạch Hiểu Niên, "Cậu xem trò vui đi, mình đi tới phòng phát thanh trước."