Tố Tâm buồn bực không được, cô đang nằm ở bên trong chăn bỗng nhiên xoay người ra, hai tay lôi kéo chăn, để lộ ra hai con mắt, đem mũi cùng miệng nhỏ còn giấu kín ở trong chăn
Trên trán loáng thoáng có một ít mồ hôi, mấy sợi tóc còn vướng ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ, để cặp mắt kia càng có vẻ như nai con trong rừng
"Lần này toàn bộ tập đoàn Khải Đức đều biết rồi, về sau làm sao em có thể ra ngoài gặp người!"
Tố Tâm chỉ là nghĩ thôi đều đã cảm thấy sợ
Phó Kiến Văn mỉm cười, duỗi ngón tay dài nhỏ ra vén mấy sợi tóc dính ở hai gò má của Tố Tâm xuống
Đột nhiên Tố Tâm như là nghĩ tới điều gì, đem đầu của mình tất cả đều lộ ra ngoài
Cô ngồi dậy, lôi kéo cổ tay rắn chắc của Phó Kiến Văn sau đó mới nói: "Kiến Văn, chúng ta thật sự giấu chuyện kết hôn này đi! Chỉ cần người khác không biết là em và anh đã kết hôn, thì sẽ không biết Phó phu nhân là em rồi!"
Điều này làm cho Phó Kiến Văn có loại cảm giác chính là tự mình đem đá nện chính chân của mình, Phó Kiến Văn trầm mặc
"Có được hay không!" Tố Tâm quyết định chắc chắn, lắc lắc cánh tay Phó Kiến Văn
Con mắt thâm thúy của Phó Kiến Văn hơi híp lại, đáy mắt mang theo sự ám sắc, hai tay chống ở hai bên thân thể Tố Tâm, ngũ quan chậm rãi tới gần gương mặt cô
Một tay Tố Tâm nắm chặt tay Phó Kiến Văn, một tay chống thân thể của mình, nghiêng về sau, chỉ cảm thấy không khí nóng dần lên
Phát hiện Tố Tâm có ý định né tránh, khóe môi Phó Kiến Văn nổi lên ý cười, độ cong ám muội,, môi mỏng tới gần tai Tố Tâm, giảm thấp giọng nói vốn đã trầm ấm của mình xuống: "Vậy phải xem xem em làm thế nào để lấy lòng anh, Tạ Tĩnh Tĩnh tặng cho em một bộ quần áo tình thú, mặc vào cho anh xem một chút "
Hơi thở rót vào lỗ tai Tố Tâm, tim cô không nhịn được đập nhanh hơn, lỗ tai nóng bỏng, cắn cắn môi dưới không lên tiếng, đôi tròng mắt long lanh
Bầu không khí bên trong phòng ngủ, từ lúc đầu là Tố Tâm cảm thấy lúng túng, còn bây giờ đã chuyển sang mập mờ, thậm chí Tố Tâm cảm thấy bởi vì câu nói này của Phó Kiến Văn mà nhiệt độ trong phòng đều nóng lên
Nghĩ đến Tạ Tĩnh Tĩnh đưa cho mình bộ quần áo kia, cái kia rõ ràng mỏng đến nỗi xuyên thấu!
Mặc dù là hiện tại đã kết hôn cùng với Phó Kiến Văn, biết Phó Kiến Văn đối với phương diện này rất chờ mong ở Tố Tâm, nhưng tạm thời Tố Tâm vẫn không có cái dũng khí đó
Lòng bàn tay của Tố Tâm nắm chặt, nắm lấy ga giường dưới thân, nghĩ tới một cái cớ thích hợp, ngẩng đầu lên: "Những bộ quần áo kia còn chưa giặt qua, mặc lên người không sạch sẽ "
"Hiện tại giặt qua rồi sấy khô" Phó Kiến Văn nhìn chằm chằm gương mặt đã ửng hồng của Tố Tâm, tiếng nói từ tính khiến cho trái tim Tố Tâm nhảy loạn lên
Hai người ở rất gần nhau, Tố Tâm không chống cự nổi tầm mắt thâm thúy của Phó Kiến Văn, đành né tránh
Ánh mắt nhìn tới, chính là cổ áo hình chữ V của Phó Kiến Văn, Tố Tâm mơ hồ có thể thấy được bắp thịt rắn chắc trong lồng ngực anh, thân thể rắn chắc kia giường như không báo trước mà xông thẳng vào trong đầu cô
Tố Tâm nắm ga giường càng ngày càng chặt, Tố Tâm cảm thấy từ khi ở cùng với Phó Kiến Văn, sau đó cô càng ngày càng có tiềm chất phóng đãng
Phó Kiến Văn chỉ cần thoáng ngẩng đầu lên, trong đầu chính cô chính là thân thể của Phó Kiến Văn!
Tố Tâm đột nhiên nghĩ đến lúc ở trên xe, Phó Kiến Văn nói với cô
Đàn ông yêu thích một người phụ nữ so với thiếu niên yêu thích một người phụ nữ khác nhau hoàn toàn, Tố Tâm đột nhiên cảm thấy liệu có phải phụ nữ yêu thích một người đàn ông cũng khác với nữ sinh không!
Có phải bản tính của đàn ông và và phụ nữ, đều là giống nhau!
"Mặc không!"