Thấy Phó Kiến Văn mở cửa xe lên xe, mắt tiệp của Tố Tâm nhẹ nhàng rung động, vì sợ Phó Kiến Văn mỏi nên cô nói: "Hay là để em lái xe cho! anh ngủ đi một lát "
Phó Kiến Văn đem một chai nước vặn ra đưa cho Tố Tâm: "Không cần, cũng không xa lắm "
"Em lái được!" Tố Tâm tiếp nhận nước kiên trì, "Anh có thể ở tay lái phụ ngủ một lúc, như vậy cũng sẽ không nghĩ đến thuốc lá nữa"
Thấy biểu hiện kiên quyết của Tố Tâm, Phó Kiến Văn mới gật đầu, vòng qua đầu xe để thay đổi vị trí với Tố Tâm
Vừa mới bắt đầu cai thuốc, sẽ rất khó khăn, đặc biệt là người nghiện thuốc lá lâu năm như Phó Kiến Văn, chắc sẽ khó khăn hơn
Thay đổi vị trí xong, Tố Tâm điều chỉnh tư thế ngồi, chậm rãi khởi động xe, lái xe ra khỏi trạm phục vụ
Tố Tâm rất ít khi lái xe, chiếc Maybach này của Phó Kiến Văn cô cũng chỉ lái qua một hai lần, bây giờ lại đang ở trên đường cao tốc ở, Tố Tâm không dám coi thường cho nên cho xe chạy rất chậm
Phó Kiến Văn vốn định nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, nhưng bởi vì ở bên cạnh Tố Tâm, mùi thơm của cô theo gió thổi tới làm cho Phó Kiến Văn được ngủ một giấc rất dài cũng rất an tâm
Đợi lúc Phó Kiến Văn mở mắt ra, Tố Tâm đã lái xe ra khỏi đường cao tốc, xuống trạm thu phí ở thành phố B
"Em dừng xe lại bên đường đi, để anh lái, em nghỉ ngơi một chút!" Phó Kiến Văn điều chỉnh tư thế ngồi, nâng ghế tựa lên, véo mi tâm của mình
"Trông anh có vẻ mệt, cứ để em lái! Anh muốn tới chỗ nào, chỉ đường cho em, em sẽ lái qua"
"Nghe lời!" Phó Kiến Văn xoa đầu Tố Tâm, bên trong tiếng tất cả đều là ôn nhu
Tố Tâm đem xe dừng ở ven đường, vừa mới cởi đai an toàn ra, cả người đã bị Phó Kiến Văn ôm lấy, hôn lên
Tố Tâm: ""
Bọn họ như này được tính là gì nhỉ, vừa ra khỏi thành phố A đã hôn để chúc đi đường bình an, vừa đến thành phố B lại hôn, chẳng lẽ là để chúc mừng đã tới nơi an toàn sao!
Cũng may là Phó Kiến Văn chỉ hôn lướt qua liền thôi, anh khàn khàn nói: "Anh nghỉ ngơi tốt rồi, em nghỉ ngơi một lúc, nghỉ ngơi rồi đến khách sạn mới có tinh thần!"
Tố Tâm: ""
Nghe ra Phó Kiến Văn ám chỉ cái gì, lỗ tai Tố Tâm đỏ lên, lẽ nào Phó Kiến Văn mang cô đi thật xa đến tận thành phố B chỉ để làm chuyện kia!
"Không phải là đi gặp bạn của anh sao!" Tố Tâm hỏi
“Ừ, đã hẹn rồi, buổi tối sẽ cùng nhau ăn cơm, từ giờ đến lúc cơm chiều còn rất nhiều thời gian, đủ thời gian để!" Phó Kiến Văn nói ám muội
Anh cởi đai an toàn rồi đi xuống xe trước
Tố Tâm thở phào một hơi, mỗi một lần nói chuyện với Phó Kiến Văn đều khiến cho cô mặt đỏ tim đập, cô vẫn nên là rèn luyện nhiều hơn để cho da mặt dầy lên mới được!
Nghĩ như thế, Tố Tâm vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ của mình
Cửa xe chỗ điều khiển được kéo ra, Phó Kiến Văn chống một tay lên nóc xe để bảo vệ cho Tố Tâm không khỏi cộc đầu, anh nhỏ nhẹ nói: "Xuống đi "
Tố Tâm gật đầu, cởi đai an toàn xuống xe
*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *