Áo ngủ Đoàn Đoàn sẽ tự mình mặc, Đoàn Đoàn ngồi ở trên giường, bàn tay nho nhỏ vụng về cài nút áo ngủ, Tố Tâm không nhịn được cười khẽ, ngồi xổm ở bên giường giúp Đoàn Đoàn cài nốt cúc áo.
"Mẹ..." Đoàn Đoàn xấu hổ gãi gãi bàn tay nhỏ của mình, cái mông hơi di chuyển về phía Tố Tâm.
"Hử!"
Tố Tâm giúp Đoàn Đoàn cài nốt một viên cúc cuối, ngẩng đầu nhìn Đoàn Đoàn trắng trắng thơm thơm trước mặt.
"Mẹ có thể hôn Đoàn Đoàn không!" Đoàn Đoàn nói cẩn thận từng li từng tí, như là sợ Tố Tâm không đồng ý, duỗi ra một ngón tay mập mạp, nhỏ giọng nói, "một chút..."
Tố Tâm trong lòng mềm nhũn, hơi cúi người một chút, hôn lên cái trán của Đoàn Đoàn.
Cánh tay nhỏ bé hài lòng ôm lấy Tố Tâm, dùng khuôn mặt nhỏ của mình cọ xát vào cô, mềm mại tựa ở trong lồng ngực cô, nghe cô cầm cuốn sách truyện kể chuyện cho mình nghe...
Tố Tâm kể chuyện vốn là để dỗ Đoàn Đoàn ngủ, nhưng cuối cùng lại là nhắm mắt ngủ theo Đoàn Đoàn luôn.
Phó Kiến Văn đẩy cửa đi vào nhìn thấy hai người đang nghiêng đầu dựa vào nhau, cũng không làm phiền giấc ngủ của hai người, đắp chăn sau đó đi ra ngoài.
...
Thứ bảy, Tố Tâm liên lạc được với Tống Yểu, biết được Tống Yểu vẫn mạnh khoẻ, yên lòng.
Cha của Bạch Hiểu Niên đã bắt đầu dùng thuốc, tuy rằng giá cả đắt đỏ, nhưng thân thể xem như là đã ổn định lại.
Tố Tâm bởi vì có Tô Mạn Mạn cùng Thời Hàn Sơ giúp đỡ, thêm vào Hạ Hàm Yên đã đứng ra làm rõ, Internet tất cả đã xoay chuyển.
Tố Tâm cùng chủ nhật ước hẹn đã được sự hưởng ứng của rất nhiều người xem.
Có càng nhiều người đại diện của minh tinh liên hệ với giám chế Hạ, ngỏ ý muốn tham gia chương trình chủ nhật ước hẹn.
Sáng sớm, Tố Tâm quay xong tiết mục, Bạch Hiểu Niên cũng đã từ Bộ thông tin sang đây chờ Tố Tâm, chuẩn bị cùng Tố Tâm cùng đi tham dự hôn lễ của Hứa Khai.
"Cậu theo mình đi có ổn không! Cha cậu làm sao bây giờ!" Tố Tâm không yên lòng hỏi Bạch Hiểu Niên.
"Mình đã nhờ y tá chăm sóc rồi, không có chuyện gì đâu, đi thôi..." Bạch Hiểu Niên liếc nhìn đồng hồ, nhấc túi xách lên, "Không đi nữa sẽ không kịp hôn lễ..."
Tố Tâm vừa mới nhấc túi chuẩn bị đi, liền nhận được điện thoại của Tô Mạn Mạn.
"Tố Tâm, tôi là Tô Mạn Mạn, tôi xin số cô từ giám chế Hạ, muốn nhờ cô giúp một chuyện, cô có rảnh không!"
Nghe được Tô Mạn Mạn đang ở trường quay, bởi vì đầu bên kia điện thoại Tố Tâm có thể mơ hồ nghe được tiếng của đạo diễn cùng diễn viên.
Tố Tâm vỗ nhẹ Bạch Hiểu Niên một cái, ra hiệu cho Bạch Hiểu Niên đợi một chút.
Hạ Hàm Yên làm ra chuyện kia, Tô Mạn Mạn đứng ra bảo vệ Tố Tâm, phần ân tình này cô nhớ kỹ.
"Cô cần tôi giúp gì sao!" Tố Tâm hỏi.
"Tôi đang đóng một bộ phim kiếm hiệp, nhân vật Phượng Vô Loan của tôi có một cái kiếp trước, căn cứ kịch bản tôi không thể biểu diễn, màn ảnh này không có gì lời kịch, chỉ cần hóa trang xong đứng ở nơi đó để đạo diễn quay vài giây là được, chọn vô số diễn viên nhưng ngoại hình của họ đều không có hài lòng của đạo diễn, đột nhiên tôi nghĩ đến cô, nếu như cô rảnh tới giúp tôi một chút có được hay không!"
Quay phim, Tố Tâm không có kinh nghiệm, nhưng chỉ chính là đứng ở nơi đó để đạo diễn quay vài giây, bận rộn như Tô Mạn Mạn còn có thể đứng ra lên tiếng bảo vệ mình, cô giúp Tô Mạn Mạn chuyện nhỏ như vậy thật sự không đáng vào đâu.
*Mọi người có muốn đọc nhiều hơn không nào? Hãy bỏ phiếu cho sữa nhaaa *