Cô ngước đầu, mở miệng, tùy ý để cho Phó Kiến Văn hôn xuống
Nụ hôn của Phó Kiến Văn khiến cho cả người Tố Tâm như là bị nhen lửa, sôi trào lên, Tố Tâm đẩy Phó Kiến Văn đẩy đi, lớn mật đem anh đặt ở trên tường, ôm ở phần gáy của anh, kiễng nhọn mũi chân hôn thật sâu.
Phó Kiến Văn ôm Tố Tâm ở trong ngực, phối hợp cúi đầu...
Nước bọt quấn quýt cùng nhau, liền sinh ra phản ứng hóa học nồng nặc, thiêu đốt lý trí sau đó khiến cho đại não từng trận trống không, chỉ còn lại cảm xúc mãnh liệt.
Mùi vị nam tính của Phó Kiến Văn xâm lấn tim phổi, khiến cho Tố Tâm ý loạn tình mê.
"Đi lên lầu!" Trong kẽ hở, tiếng nói khàn khàn của Phó Kiến Văn vang lên, "Thỏa mãn giấc Mộng của em, em cũng thỏa mãn anh, đã nói!"
Phó Kiến Văn hôn Tố Tâm một lần nữa, một tay ôm sát eo thon của cô, xoay người mang theo cô đi về phía cầu thang, tiếng bước chân ngổn ngang.
Bàn tay lớn lột áo khoác của Tố Tâm ra, rơi ở trên mặt đất, Tố Tâm không để ý tới... đạp phải, cô đưa tay đi kéo áo sơmi của Phó Kiến Văn!
Ban đầu Phó Kiến Văn nói sẽ thoả mãn lòng hiếu kỳ của Tố Tâm sau đó để cô thỏa mãn anh, chính là thời điểm này liền muốn thỏa mãn!
Dường như Tố Tâm đang bị men say ngấm vào, hai gò má hồng hào nóng bỏng.
Toàn bộ trang viên đều không có người, Tố Tâm cũng không kiêng dè gì, cô đem áo sơ mi đâm vào trong vạt quần tây rút ra ngoài, tay nhỏ run rẩy lại lục lọi đi kéo thắt lưng của Phó Kiến Văn, không cẩn thận đặt lên nơi đó của anh...
Nghe được tiếng cổ họng của Phó Kiến Văn nhấp nhô, phát ra một tiếng trầm thấp.
Tố Tâm hoang mang xin lỗi: "Xin lỗi..."
Nói xong, Tố Tâm cúi đầu liếc nhìn thắt lưng của Phó Kiến Văn, mới vừa đạt được hơi thở, tay nhỏ lại tìm được đúng dây lưng, lại bị hôn...