Tố Tâm hỏi Phó Kiến Văn: "Đó là cái gì!"
Ánh mặt trời chiếu xuyên thấu tầng tầng lớp lớp lá cây, theo kính chắn gió chiếu vào, tốc độ xe của Phó Kiến Văn chậm lại, Tố Tâm có thể nghe được tiếng bánh xe nghiền ép lá rụng, vết lốm đốm màu vàng đảo qua gương mặt của anh, lại đem phần màu vàng ấm áp lưu lại trong con mắt, lún vào ánh mắt sâu thẳm ia.
Môi mỏng của Phó Kiến Văn khẽ mấp máy: "Anh cho em nhà."
Bốn chữ không nhẹ không nặng, xuyên thấu vào màng tai Tố Tâm, như lông vũ rơi vào trái tim cô, như lá rụng vào nước, gây nên từng gợn sóng ấm áp.
Cửa sắt to lớn màu đen từ từ mở ra, Phó Kiến Văn lái xe vào trang viên, Tố Tâm nhìn thấy môn bài ở bên phải viết "Trang viên họ Phó".
Bên trong trang viên, hai bên con đường chính là mặt cỏ cùng suối phun hình chữ nhật, nơi xa là một công trình kiến trúc mô phỏng theo phong cách châu Âu, cả trang viên phảng phất như dựa lưng vào núi, đẹp vô cùng.
Cánh môi của Tố Tâm khẽ mỉm cười, khi còn bé cô có đọc bộ " ngạo mạn cùng phiến diện" cô liền rất thích kiến trúc bên trong đó...
Nhưng cũng chỉ là từng thấy bên trong truyện tranh, không có cơ hội đến nước Anh nhìn xem!
Đây là nhà của bọn họ!
Tố Tâm vui sướng đồng thời có phần mộng.
"Khi em 14 tuổi, trong bài diễn thuyết tại trường trung học Hải Thành đã từng nhắc qua, rằng em rất yêu thích tập truyện ngạo mạn cùng phiến diện, bên trong là cảnh trang viên được thiết kế theo phong cách Châu Âu, mấy năm trước lúc anh mang Đoàn Đoàn về nước, đúng dịp thấy nơi này có một chỗ tương tự trang viên ở trong "ngạo mạn cùng phiến diện", mua lại sau đó lại mời bạn của Kỷ Tự Bạch thiết kế trang trí lại pần nữa, tu sửa bên ngoài, mấy ngày trước mới vừa vặn hoàn thành! Cho nên không kịp tặng cho em lúc lĩnh chứng xong!"