Chủ yếu Tô Mạn Mạn là là sợ Tố Tâm bị ăn thiệt thòi, dứt khoát muốn đem Tố Tâm che chở.
Trong đó một người dẫn chương trình nhìn thấy tình huống như vậy liền trêu chọc: "A, không hổ là kiếp trước kiếp của Phượng Vô Loan, vậy thì khó bỏ khó phân đứng chung một chỗ cùng nhau với rồi."
Giới thiệu xong, sau đó đoàn làm phim đi xuống thay quần áo, còn mấy người dẫn chương trình cùng nhau làm trò chơi.
Lúc Tố Tâm cùng Tô Mạn Mạn cùng nhau xuống khỏi sân khấu, liền thấy Phó Kiến Văn đang đứng cửa phòng hóa trang.
Đi theo sau lưng Tố Tâm cùng Tô Mạn Mạn có mấy người phụ nữ, khi họ nhìn thấy Phó Kiến Văn thì con mắt đều sáng lên, lúc trước Phó Kiến Văn kiêu căng tuyên bố mình chính là chồng của Tố Tâm, bọn họ cũng đã biết Phó Kiến Văn chính là chồng của Tố Tâm cho nên trong ánh mắt càng nhiều hơn chính là hâm mộ mà thôi.
Tố Tâm mang theo một bộ đồ hoá trang thật dài, chạy bước nhỏ hướng về phía Phó Kiến Văn: "Tại sao anh lại chờ ở chỗ này!"
Nhận ra được trong đáy mắt của Tố Tâm có hoang mang, Phó Kiến Văn thu hồi điện thoại, giơ tay đem một bên tóc mai bị rối của Tố Tâm khép ở sau tai, giọng nói trầm thấp vang lên khiến cho lỗ tai người khác đều muốn nở hoa: "Mới mấy phút không gặp liền nhớ anh rồi sao!"
Phó Kiến Văn cứ mặc kệ nơi này còn có những người khác, cứ như vậy không kiêng dè chút nào trêu chọc Tố Tâm...
Ngược lại là ánh mắt của mấy vai nữ phụ nhìn kia qua Phó Kiến Văn càng ngày càng sáng quắc, đều nói giọng nói của Tống Thành êm tai, không nghĩ tới giọng nói của chồng Tố Tâm lại càng êm tai hơn so với Tống Thành mười mấy lần.
Tố Tâm: "..."
Cô quả thực không thể tùy tiện để Phó Kiến Văn đi ra bên ngoài, động một chút là dẫn tới một đống ong bướm...
Tố Tâm đẩy cửa phòng hóa trang ra, đem lòng bàn tay đặt lên sống lưng của Phó Kiến Văn, đem người đẩy vào.