Nhưng, Lục Tương Tư lại lựa chọn đi cùng nhóm cuối cùng, lúc Sở Tầm bước lên xe, suy nghĩ một chút nhưng vẫn là đi xuống, vì Sở Tầm cảm thấy nơi này còn có rất nhiều tư liệu sống, không nỡ bỏ từ bỏ!
Sở Tầm quay chụp rất nhiều hình ảnh quý giá trong nhà xưởng Khương thị, hình ảnh nhân viên rút lui...
Đang lúc bọn họ chuẩn bị cùng một nhóm cuối cùng rút lui, phần tử khủng bố đột nhiên tập kích, đánh chết mấy thanh tráng niên, cũng đả thương rất nhiều người.
Sở Tầm là lần đầu tiên cách người chết gần như vậy, nhìn xem những người kia bị đoạt đi sinh mệnh ngay trước mặt mình, trái tim của cô ta đều muốn nhảy ra khỏi ngực, hai chân run rẩy yêu cầu người khác nâng mới có thể từ trên xe bước xuống, sắc mặt trắng bệch đến không chút sinh khí, cùng tư thái bình thường cao cao tại thượng khác nhau hoàn toàn.
Bọn họ bị những phần tử khủng bố đã giết vô số người kiavây quanh, dùng súng chỉ vào...
Lúc đấy ngay cả dũng khí rít gào Sở Tầm cũng không có!
Sở Tầm run rẩy quỳ gối xuống đất, con ngươi run rẩy kịch liệt, chỉ lo nơi này chính là nơi chôn cất của cô ta.
Sở Tầm đã từng nghĩ tới, chính mình sẽ được nhận bằng khen sau vụ này!
Nhưng bây giờ, đứng ở trước mặt tử thần, Sở Tầm hối hận rồi...
Cô ta hối hận vì đến nơi này, hối hận tại sao không ở nhà ngoan ngoãn làm thiên kim tiểu thư Sở gia!
Cô ta sợ sẽ bị chôn vùi ở nơi này, trên thế giới về sau sẽ không còn tồn tại cái tên Sở Tầm này nữa!
Bên kia, phần tử khủng bố đang điên cuồng bắn phá, có một trong những phần tử khủng bố dùng thứ tiếng Anh sứt sẹo của mình để hỏi dò ai là vợ và con của Khương Minh An...
Trong lòng Sở Tầm lộp bộp một tiếng.
Ở đây nhiều người như vậy, không có một người đứng ra chỉ ra và xác nhận Lục Tương Tư.
Người cầm đầu đám phần tử khủng bố dùng tiếng Ả Rập nói cái gì đó rồi đột nhiên bắn liên tiếp lên bầu trời, làm cho thần kinh của Sở Tầm hầu như muốn nổ tung, Sở Tầm rít gào ngã trên mặt đất! Hai tay ôm đầu!
Ánh mắt của tên cầm đầu bắn về phía Sở Tầm sau đó đi tới, một tay nhấc cổ áo của Sở Tầm lên, đặt súng lên cái trán của cô ta.
Sở Tầm sợ đến khóc ra tiếng, đi theo tên cầm đầu đi đến chỗ tên biết nói tiếng Anh vừa nãy, hắn mặt lạnh hỏi: "Kẻ đó là Lục Tương Tư đúng không, nói ra tôi sẽ tha chết cho cô!"
Theo bản năng, Sở Tầm hướng về phía Lục Tương Tư liếc nhìn...
Bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt, con ngươi trong suốt sạch sẽ của Lục Tương Tư nhìn về phía Sở Tầm, Lục Tương Tư từ trong đám người đứng lên.
Hết thảy súng đều chỉ về hướng Lục Tương Tư, Lục Tương Tư không có khuất nhục giơ hai tay lên, khóe môi mang theo nụ cười nhàn nhạt... Đẹp giống như nữ thần Hy Lạp cổ đại.
Lục Tương Tư dùng tiếng Ả Rập lưu loát nói: "Tôi chính là Lục Tương Tư, vợ của Khương Minh An!"
Nói xong, Lục Tương Tư nhấc chân hướng về tên cầm đầu đi đến: "Thả người không liên quan..."
Vị thủ lĩnh kia bỏ qua Sở Tầm, dùng súng chỉ vào trán của Lục Tương Tư, màu mắt lạnh lẽo như Địa ngục: "quỳ xuống! cô sẽ phải thay chồng của mình chuộc tội, xuống hoàng tuyền xám hối với em trai của tôi!"
Ánh mắt sáng quắc của Lục Tương Tư nhìn vào tên thủ lĩnh, đứng cách tên đó không xa, trịnh trọng dùng ngôn ngữ Ả Rập mở miệng nói, thấy chết không sợ, ngữ khí không nhanh không chậm: "Người phụ nữ của Khương Minh An, sẽ không quỳ xuống trước bất cứ kẻ nào..."
Sở Tầm đóng chặt mắt lại, không dám nhìn tới, nghe được tiếng súng, cả người cô ta bị hổ thẹn bao phủ!
Những năm này Sở Tầm đều khó mà ngủ, mỗi lần mơ thấy cảnh tượng như vậy, cô đều cảm thấy thời gian đó... chính là sự sỉ nhục lớn nhất!
*Mọi người hãy like và bỏ phiếu cho sữa nha *