Một đôi mắt to tràn ngập mong đợi của cô trợ lý nhìn qua Tố Tâm, thấy Tố Tâm mím môi không nói, một bộ sợ bị cự tuyệt, bộ dáng tội nghiệp tiếp tục nhìn qua Tố Tâm: “Chị Tố Tâm...”
Bên tai Tố Tâm có phần đỏ, bức ảnh gợi cảm một chút...
Cô nhìn về hướng Phó Kiến Văn: “Anh có muốn chụp hay không!”
“Không phải là loại đặc biệt bại lộ, lão đại của chúng em vừa mới nói lấy điệu thấp gợi cảm làm chủ, hi vọng chị Tố Tâm có thể mặc vào áo sơmi của chồng chị, sau đó có thể sẽ ẩm ướt thân hình, nếu như chị cảm thấy không quen thì có thể chụp đằng sau, tuyệt đối không để lộ!” Cô trợ lý cực lực khuyên bảo.
“Chờ chút!” Phó Kiến Văn nói xong đem cửa phòng đóng lại.
Tố Tâm ngửa đầu nhìn xem Phó Kiến Văn, lỗ tai cùng khuôn mặt nhỏ nhắn đều là đỏ bừng: “Anh muốn chụp sao!”
Màu mắt của Phó Kiến Văn sâu hơn, hầu kết nhấp nhô, trong đầu nghĩ đến bộ dáng lần trước Tố Tâm mặc áo sơmi của mình, cổ áo vi vi mở rộng lộ ra núi đồi cao ngất, vạt áo sơmi dài đã che lại cái mông, chỉ lộ ra một đôi chân dài thẳng tắp trắng toát.
Trong cơ thể có phần khô nóng, khớp xương ngón tay thon dài của Phó Kiến Văn tiếp tục mở mấy viên cúc vừa nãy ra...
Nhịp tim của Tố Tâm đột nhiên tăng nhanh: “Anh, anh làm gì!”
Cùng Phó Kiến Văn ở chung lâu như vậy, Tố Tâm biết màu mắt sâu thẳm của anh là đại biểu cho cái gì.
Nhưng hiện tại cô cũng không có làm gì, quần áo đều đầy đủ cả, thậm chí cô còn đang mặc áo khoác, không có bất kỳ thứ gì có thể gọi là câu dẫn người.