Đúng, tháng ngày qua một ngày chính là ít đi một ngày, cô ta sợ cái gì đâu rồi!
Rượu cồn ảnh hưởng, đâu óc Sở Tầm cũng biến thành không rõ ràng, trong lòng cô ta kìm nén một hơi, trong lòng có một đám lửa đang thiêu đốt.
Cô ta chống tay lên bồn rửa tay, lung la lung lay khom lưng gian nan cầm áo khoác ra siết chặt trong tay, đẩy cửa đi ra khỏi phòng rửa tay...
Theo câu chuyện mà Tố Tâm vừa nói với người vừa nãy, Sở Tầm có thể nghe ra, Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn đang ở nơi này ăn cơm, còn có cô gái lớn mật kính rượu Phó Kiến Văn!
Lá gan của cô ta cũng lớn, ngay cả cời hết sạch quần áo ở trước mặt Phó Kiến Văn cô ta đều cởi qua rồi, còn có cái gì phải sợ!
Đại não của Sở Tầm hỗn loạn, cô ta hoàn toàn không biết bây giờ mình là ở trạng thái gì, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó chính là đi tìm Phó Kiến Văn.
Sở Tầm đỡ vách tường, đi ra ngoài...
Lúc đi ngang qua khu hút thuốc, Sở Tầm nghe được hai người đàn ông nhắc tới tên Phó Kiến Văn, cô ta dừng bước lại.
“Không nghĩ tới Phó Kiến Văn lại nể mặt như vậy, lại cùng chúng ta đi ăn lẩu! Cảm giác cứ như nằm mơ vậy!”
“Tôi xem người ta là vì nể mặt vợ của anh ta! Chúng ta chính là không đủ trọng lượng, bằng không thì cậu xem người ta rượu cũng không có uống cùng chúng ta, chỉ uống trà!”
“Có thể ngồi cùng bàn ăn cơm là tốt lắm rồi, lần này nếu như không phải là bởi vì đài truyền hình của chúng ta hợp tác với Tố Tâm, thì một nhân vật truyền kì như Phó Kiến Văn, ngay cả thấy chúng ta đều không thấy được, chớ nói chi là ngồi cùng bàn ăn cơm đi!”