Để Tố Nhiên làm phù dâu, Lương Mộ Lan xác thực vẫn chưa có nói cùng Tố Tâm.
Tố Tâm biết bây giờ Tố Nhiên có thể đồng ý để Lương Mộ Lan thay cô chuẩn bị hôn lễ, để cho cô từ Tố gia xuất giá, đã là thiện ý lớn nhất rồi!
Vậy đại khái là sau khi Tố Nhiên gặp Kỷ Vận sau đó cảm nhận được Kỷ Vận toàn tâm toàn ý yêu mình cô ta khiến trong lòng cô ta xuất hiện áy náy, cho nên mới phải đồng ý...
"Vậy tôi có thể nhờ cô một chuyện hay không!" Tố Tâm mở miệng nói, tiếng nói nhu hòa.
Đầu bên kia điện thoại, Tố Nhiên ngẩn ra, âm thanh lật sách cũng dừng lại: "Tôi cũng nói thẳng... Ngày đó cùng cô tiếp xúc thân mật toàn bộ không bàn nữa! Tôi và cô không có quen thuộc như vậy! Tôi cũng không muốn quá thân cận với cô!"
Tố Tâm mỉm cười: "Ngày ấy... tôi muốn để mẹ cũng lại đây, hiện tại mẹ chỉ nhận ra cô, có thể hay không làm phiền cô chú ý mẹ một chút!"
Chú ý Kỷ Vận, thỉnh cầu này, Tố Nhiên không cách nào từ chối.
Âm thanh lật sách ở đầu bên kia điện thoại lại vang lên, Tô nhiên mới chậm rãi mở miệng: "Cái này không thành vấn đề!"
"Vậy thì khổ cực cho cô rồi!"
Tố Tâm không có nói cám ơn với Tố Nhiên, chỉ nói khổ cực, đây là coi Tố Nhiên cũng là con gái của Kỷ Vận, Tố Nhiên hiểu.
Đầu bên kia điện thoại, khóe môi Tố Nhiên mơ hồ mỉm cười: "Vừa vặn, buổi chiều tôi đi qua thăm mẹ một chút, thuận tiện chọn cho bà ấy một bộ lễ phục! Bà ấy... cô không cần lo lắng! Chuẩn bị cẩn thận hôn lễ của cô là được rồi!"
Tố Tâm cũng không từ chối ý tốt của Tố Nhiên, cô gật đầu: "Được! Vậy thì cô chuẩn bị!"
"Cúp máy đây!"
Tố Nhiên nói xong, cúp điện thoại.
"Điện thoại của ai!" Phó Kiến Văn từ trên lầu đi xuống, thấy trong tay Tố Tâm nắm chặt điện thoại di động đờ ra, hỏi.