Nỗi lòng đã bình tĩnh đôi chút, Tố Tâm lại gọi điện thoại cho Bạch Hiểu Niên.
Mới vừa cùng Hạ Hàm Yên gọi điện thoại, Bạch Hiểu Niên đã nhắn tin cho Tố Tâm, nói muốn đi tìm Hạ Hàm Yên, Tố Tâm đem Bạch Hiểu Niên khuyên ngăn, nói mình đã gọi điện thoại, chuyện này Hạ Hàm Yên sẽ tự giải quyết.
Hạ Hàm Yên chính là người thông minh, Tố Tâm đã đem lời nói nói đến mức này, cô ta sẽ hiểu được làm thế nào đối bản thân cô ta có lợi nhất.
...
Che ô đi ra khỏi đài truyền hình, đi về phía trước, bỗng nhiên một chiếc xe xuất hiện đi dọc theo bên người cô...
Tố Tâm dừng chân lại, cửa tay lái phụ mở ra, Tố Tâm nhìn thấy chỗ ngồi của tài xế, chính là gương mặt đẹp như điêu khắc của Phó Kiến Văn.
Anh mặc áo sơmi cùng Vest, áo sơmi phẳng phiu, nổi bật lên ngũ quan cương nghị của anh, bàn tay lớn vịn tay lái, khớp xương thon dài đang nắm điện thoại đặt ở bên tai, tầm mắt thâm thuý nhìn về phía Tố Tâm...
Tố Tâm bị hấp dẫn không dời nổi mắt, nhìn Phó Kiến Văn, tim đập nhanh vô cùng.
Bốn mắt nhìn nhau, đáy mắt Tố Tâm vốn ẩm ướt bỗng sáng ngời.
Cô đè nén tâm tình kích động, thở một hơi thật dài điều chỉnh lại tâm tình, thu ô lại, kéo cửa tay lái phụ ra, ngồi xuống.
"Trước tiên cứ như vậy, cậu tự xử lý đi..."
Thấy Phó Kiến Văn cúp điện thoại, Tố Tâm hỏi: "Anh tại sao lại về sớm như vậy!"
Phó Kiến Văn quay lại nhìn Tố Tâm, rồi lại nhìn về phía trước, tiếng nói trầm thấp: "Lời này... tẹo nữa sẽ giải thích với em sau, gặp tôi, rất vui mừng sao."
Bị Phó Kiến Văn vạch trần, nhịp tim Tố Tâm đập nhanh hơn.
Trong hơi thở tất cả đều là mùi vị của Phó Kiến Văn, Tố Tâm suy nghĩ có phần mê say, chần chờ chốc lát gật đầu: "Đúng vậy."
Câu trả lời của Tố Tâm có phần khiến Phó Kiến Văn có chút bất ngờ, anh đánh quẹo về hướng bên phải, ánh mắt liếc nhìn Tố Tâm yên lặng không một tiếng động, lỗ tai cô đỏ bừng, bên cạnh là đường cong ưu mỹ nhẵn nhụi.
Tố Tâm một bộ xấu hổ, khiến cho Phó Kiến Văn không ngừng động tình, hầu kết anh nhẹ nhàng trượt, màu mắt càng sâu.
Phương diện tình cảm nam nữ, Phó Kiến Văn cực kỳ khắc chế, lâu dần trở nên nhạt nhẽo...
Nhưng khi bắt đầu cùng Tố Tâm, anh cảm thấy được ấm áp, như lúc trước anh từng nói... hẳn là rất nghiện.
"Chuyện kia em không cần quá đáng lo lắng." Phó Kiến Văn nói.
Tối hôm nay còn sẽ có tin nóng được xen vào bản tin thời sự, người xem chắc sẽ chú ý vào tin tức đó hơn, chắc cũng sẽ không bám riết lấy Tố Tâm nữa...
Huống chi tin tức lần này là do Hạ Hàm Yên gây ra.
"Tôi không lo lắng, nếu như Hạ Hàm Yên muốn thuận lợi kết hôn cùng Hứa Khai, cô ta làm chuyện này... Bản thân cô ta phải tự xử lý." Tố Tâm nói chuyện với Phó Kiến Văn, giọng nói bình thản, không giống như vừa rồi nói chuyện cùng Hạ Hàm Yên, giọng nói đầy căm tức.
Phó Kiến Văn có ngoài ý muốn, gật đầu.
Vốn đã chuẩn bị tốt để giúp cô, nhưng nếu Tố Tâm đã có hành động, Phó Kiến Văn sẽ chờ đợi, chờ đến khi Tố Tâm không tự giải quyết được, anh đến giúp cũng không muộn.
Điện thoại của Phó Kiến Văn ở trên hộp chứa đồ rung lên, Tố Tâm rời tầm mắt nhìn sang, nhìn thấy là một dãy số lạ, Tố Tâm hỏi một câu: "Có nhận không!"
Phó Kiến Văn cầm điện thoại di động lên liếc nhìn, lại gác lại, đột nhiên mở miệng nói hỏi một câu: "Chỗ của em còn có người khác ở không???!"
Lỗ tai Tố Tâm nóng lên, nhẫn nhịn tim đập, lắc đầu, trả lời đàng hoàng trịnh trọng: "Không có."
Mỗi một lần ở chung một chỗ, chuyện tình nam nữ cơ hồ là không kìm lòng được, giống như hiện tại... Phó Kiến Văn chỉ hỏi một câu, hô hấp của Tố Tâm cũng đã bắt đầu loạn nhịp.
*Mọi người đừng quên like và bỏ phiếu cho sữa nhaaaa *