Thời Hàn Sơ không có hé răng, trong tay vuốt vuốt cái bật lửa bằng kim loại màu đen, mở nắp lên lại khép lại, mở ra lại khép lại, con mắt khẽ cụo xuống, vẻ mặt thâm thúy khó phân biệt.
Lông mày cao thẳng của Lý Mục Dương chính là điển hình của người châu Âu, hốc mắt thâm thuý nhìn qua như biển rộng, nhếch môi, cổ họng khẽ nhún, bình tĩnh tiếng nói nhiễm lên một tầng bi thương: "Chị gái của cậu, là bởi vì tôi mà chết, tôi biết cậu hận tôi! Nhưng mà... Tôi đại khái cũng không còn mấy năm có thể sống nữa rồi, đây chính là báo ứng."
"Chị ấy là cam tâm tình nguyện." Thời Hàn Sơ một lát mới mở miệng nói một câu, "Vì anh mà chết, chị ấy không có nửa phần miễn cưỡng!"
Hai tay đang cắm ở túi quần của Lý Mục Dương dùng sức nắm chặt, nếu như có thể lựa chọn, Lý Mục Dương hi vọng xưa nay chưa bao giờ gặp chị gái của Thời Hàn Sơ, bởi vì... một cô gái tốt đẹp như vậy, nhất định còn được sống rất tốt trên thế giới này, sinh con đẻ cái.
Mà không phải mang theo đứa con của bọn họ, vĩnh viễn rời đi xa thế giới này.
Đại khái là không muốn nói lại cái đề tài này, Thời Hàn Sơ nói tiếp: "Tuổi của anh cũng không nhỏ, cũng là thời điểm thành gia kết hôn sinh con dưỡng cái rồi, chị gái tôi đã không còn, anh đối với chị tôi kỳ thực cũng cần..."
Thời Hàn Sơ dừng một chút, tự giễu cười cười: "Anh cũng không có cần thiết phải vì chị ấy mà thủ cả đời, nên thả ra thì phải thả ra, chị ấy yêu anh như vậy, nhìn thấy bộ dáng này của anh, nhất định sẽ rất thương tâm!"
Nói xong, Thời Hàn Sơ tiện tay cầm cái bật lửa trong tay ném vào trong biển rộng.
Trên tay Thời Hàn Sơ nắm một cái bật lửa bằng kim loại cũ, chiếc bật lửa cũ chính là manh mối duy nhất để biết được nguyên nhân cái chết của chị gái mình mà Thời Hàn Sơ có được.
Thời Hàn Sơ vẫn luôn cảm thấy chị gái của mình là do bị Lý Mục Dương hại chết!
Nhưng cuối cùng tra được, lại là chị gái của mình cam tâm tình nguyện chết vì Lý Mục Dương...
Thời Hàn Sơ đã điều tra xong chân tướng, cho nên cừu hận nhiều năm với Lý Mục Dương cũng đã buông xuống, cái bật lửa này cũng vì vậy mà mất đi ý nghĩa, không cần thiết phải giữ lại.
5/10