Bây giờ suy nghĩ một chút, Phó Kiến Văn yêu cầu sau khi mang thai mới có thể kết hôn, chính là không cho Hạ Hàm Yên đường lui, khiến Hạ Hàm Yên không thể sinh con, lại không thể bỏ qua Phó Kiến Văn để gả cho người khác, cả đời này Hạ Hàm Yên cũng chỉ có thể chấp nhận làm mẹ kế của đứa trẻ kia.
Hạ Hàm Yên không ngu ngốc, cô ta thậm chí có thể tưởng tượng ra được, đợi đến khi đứa trẻ từ từ lớn lên, nhưng cô ta vẫn không thể mang thai đứa trẻ của Phó Kiến Văn, Phó Kiến Văn nhân từ có thể lấy cô ta, thế nhưng thoả thuận 5% cổ phần kia vẫn sẽ mãi không được thực hiện.
Và sau này, Hạ Hàm Yên cũng đừng nghĩ đến chuyện ly hôn, coi như là muốn ly hôn... Đại khái cũng sẽ khiến cho Hạ gia phải đánh đổi một cái giá lớn.
Sau khi Hạ Hàn Yên trở về tìm cha mẹ thương lượng, không muốn cùng Phó Kiến Văn đính hôn, nhưng là thỏa thuận đã kí rồi, 30% cổ phần không phải là đùa giỡn!
Cha của Hạ Hàm Yên trong tay chỉ nắm được bốn mươi lăm phần trăm cổ phần của tập đoàn Thiên Hạ, trở thành cổ đông lớn nhất... Nếu như đem 30% cổ phần giao ra, cái kia, Phó Kiến Văn chính là đại cổ đông rồi!
Người Hạ gia biết rõ bị Phó Kiến Văn lừa rồi, nhưng cũng không có cách nào cứu vãn, chỉ có thể kiên trì để Hạ Hàm Yên đính hôn.
Hạ Hàm Yên không muốn ở nơi đó mai táng cả đời mình, càng không muốn làm mẹ kế của đứa trẻ kia, nghĩ tới nghĩ lui, cô ta nhớ tới Phó Kiến Văn đã từng mơ hồ nhắc qua Tố Tâm, tựa hồ như rất có hứng thú với Tố Tâm, cho nên lúc đó Hạ Hàm Yên mới đi tìm Tố Tâm nói những câu nói kia.
Bên ngoài hiện trường hôn lễ đã bắt đầu tấu nhạc, Hạ Hàm Yên hoàn hồn, cô ta cảm giác mình vừa mới có một ý nghĩ rất đáng sợ!
Cùng với Hứa Khai, chí ít còn có thể có đứa con của mình, bất luận là ly hôn hay kết hôn... Cô ta đều là tự do.
Quan trọng nhất là khi ở với người đàn ông như Hứa Khai chắc chắn sẽ không phải nơm nớp lo sợ, còn người đàn ông như Phó Kiến Văn, lòng dạ quá sâu, cùng anh ta ở chung một nhà... Sợ là mỗi ngày đều phải lo sợ thế này thế kia, ngẫm lại đều cảm thấy mệt mỏi.
Hạ Hàm Yên cũng không tin, cha mẹ của Hứa Khai sẽ thật sự tuyệt tình với Hứa Khai như vậy! Dù sao lúc trước cô ta cùng Hứa Khai yêu nhau, cô ta biết Hứa Khai rất có năng lực, chắc hẳn cha mẹ Hứa gia cũng sẽ không bỏ qua một người thừa kế ưu tú mà mình nuôi dưỡng suốt hai mươi mấy ba mươi năm.
Hạ Hàm Yên thở ra một hơi, đi một bước rồi tính bước sau, dù sao sau hôn lễ cô ta cũng sẽ cùng Hứa Khai xuất ngoại, nếu như thực sự không được, cô ta có thể chỉ cử hành hôn lễ mà chưa làm đăng kí kết hôn vội, nếu như cuối cùng cha mẹ Hứa gia không kiềm lòng được đón Hứa Khai trở về nhà nhà, lúc ấy mới đi làm đăng kí cũng không muộn.
Nếu như, Hứa gia thật sự tuyệt tình không quan tâm Hứa Khai như vậy, cô ta sẽ ở nước ngoài gây lộn với Hứa Khai, sau đó hai người tách ra, lúc ấy ở nước ngoài rồi đại khái cũng không có bao nhiêu người quan tâm đến cô ta nữa.
Nhân viên nhà hàng gõ cửa, nói với Hạ Hàm Yên một câu: "Sau mười phút nữa cô dâu chuẩn bị đi ra!"
Hạ Hàm Yên gật đầu.
...
Cửa ra vào của phòng yến hội dựng tấm ảnh của Hứa Khai cùng Hạ Hàm Yên, bức ảnh cao hơn đầu người.
Trong hình Hạ Hàm Yên một thân lụa trắng, kéo cánh tay của Hứa Khai, giữa lông mày đều là ngọt ngào.
Hứa Khai một tay bỏ túi, khóe môi mỉm cười, đôi tròng mắt kia bình tĩnh không gợn sóng, không nói ra được ra mùi vị.
"Nhìn cái gì chứ!"
Bạch Hiểu Niên không nói lời gì, lôi kéo cánh tay Tố Tâm đi vào phòng yến hội.
Vừa vào hiện trường hôn lễ, Tố Tâm liền thấy Hứa Khai, Tố Nguyên còn có bác sĩ Tống Thần Phong đang đứng ở bàn nói chuyện, ba người bọn họ từng là bạn rất thân thời đại học.
*Sữa đã trở lại, mai cuối tuần sữa bù nhiều chương nha, hãy bỏ phiếu cho sữa thật nhiều nhé *