Lời này Tố Tâm tin, nhưng cực hạn cực hạn, cũng là biên giới cuối cùng của Tố Tâm
Tiếng nói của Phó Kiến Văn khiến người ta say mê, khiến cho Tố Tâm đung đưa bất định
Nhìn ra Tố Tâm đang do dự, Phó Kiến Văn hôn môi Tố Tâm, cạy ra hàm răng của cô, xông vào, kịch liệt dây dưa để cho Tố Tâm không tự chủ bị áp đảo ở trên giường lớn mềm mại
Đại não bị mê loạn, bên trong tim phổi tất cả đều là mùi vị của Phó Kiến Văn, hai tay của Tố Tâm vẫn vịn ở bả vai của Phó Kiến Văn, cả người đều như nghẹt thở ở trong lồng ngực anh
Rất lâu, Phó Kiến Văn mới buông ra, Tố Tâm thở dốc không ngừng, ngực đã phập phồng kịch liệt, cô điều chỉnh lại hô hấp của chính mình
"Mặc vào có được hay không! Anh giúp đi đi giặt sau đó sấy khô, được không!" Phó Kiến Văn thừa dịp đầu óc Tố Tâm vẫn còn từng trận choáng váng, hỏi
Mỗi lần vào lúc này, chính là điểm yếu của Tố Tâm, chỉ cần hơi chút yêu cầu cô nhất định sẽ hồ đồ mà vâng theo, Phó Kiến Văn chính là bắt bí điểm này của cô, cho nên mới hôn mãnh liệt sau đó mới đưa ra yêu cầu này
Quả nhiên, suy nghĩ của Tố Tâm vẫn chưa hoàn toàn trở về, cô gật gật đầu
Mục đích của Phó Kiến Văn đã đạt được, lại một lần nữa một triền miên hôn xuống sau đó dò hỏi: "Thứ đồ đó, em để ở đâu rồi!"
"Ở trong va ly "
Tố Tâm thuận theo nói
Khoé môi Phó Kiến Văn mỉm cười, nụ cười đã suýt nữa bật ra thành tiếng, anh hôn môi Tố Tâm thêm một cái, sau đó đứng dậy đi ra va ly lấy đồ
Đợi trọng lượng trên người biến mất, lúc này Tố Tâm mới dùng hai tay đẩy thân thể lên, ngậm vào đôi môi đã được hôn đến sưng đỏ, ý thức được chính mình vừa nãy đã đồng ý với Phó Kiến Văn cái gì!
Tố Tâm nhìn qua Phó Kiến Văn đang mở cái hộp mà Tạ Tĩnh Tĩnh tặng cô ra, đặt ở trên giường, khớp xương ngón tay dài nhỏ cầm bộ quần áo mỏng như cánh ve kia lên, nhìn qua nhìn lại
Nhìn động tác đó của Phó Kiến Văn, cả thân thể Tố Tâm đều như bị lửa đốt, rất nóng
Vải vóc của cái kia quả thực ít đến mức đáng thương!
*Thịt tươi đây thịt tươi đây, hãy like và bỏ phiếu cho sữa để ăn thịt nào *