Tố Tâm gật đầu: “Đúng, đây là nhà mới của chúng em...”
Đối với trang viên Phó gia này, Tố Tâm có kế hoạch, cô muốn nuôi mấy con cún để làm bạn Đoàn Đoàn cùng nhau lớn lên, còn muốn dựng một giàn nho, đợi đến khi vào mùa hè bọn họ có thể mời bạn bè tới sau đó ở dưới giàn nho hóng gió, cắt xong một trùm nho để thưởng thức thành quả lao động của mình.
“Chính là chỗ tốt!” Phương Ngôn cười nói.
“Woaaa! Từ lúc nào ở Hải Thành lại có một cái kiến trúc như vậy! làm sao tôi không biết!”
“Người có tiền chính là không giống nhau! Nhà ở mà giống như lâu đài vậy!”
“Không biết tôi làm việc mấy đời mới có thể ở nơi này một buổi chiều!”
Những công nhân viên của đài truyền hình Tấn Giang vừa xuống xe liền không nhịn được cảm khái nơi này có bao nhiêu lớn, bao nhiêu xinh đẹp, kích động đến nỗi những lời thô tục tất cả đều đi ra rồi.
Tố Tâm hỏi Phương Ngôn: “không biết là chúng ta quay chụp ở bên trong hay là ở bên ngoài!”
“Quay ở trong phòng! Đều đã đem màn sân khấu màu xanh đến!” Tầm mắt của Phương Ngôn đảo qua tòa nhà lớn này, “Mới vừa rồi chúng ta còn lo lắng không đủ chỗ để quay chụp, xem ra là chúng ta nghĩ nhiều rồi... Phó tiên sinh có thể đồng ý để cho chúng ta lại đây, nhất định là chỗ tốt, ha ha ha...”
Phương Ngôn vừa dứt lời, đã thấy chuyên gia trang điểm mà trước đó đã từng trang điểm cho Tố Tâm từ trên xe nhảy xuống.
Nhìn thấy cô gái, tầm mắt của Tố Tâm nhìn sang, cô gái kia vui vẻ hướng về phía Tố Tâm phất tay: “Chị Tố Tâm!”
Tố Tâm mỉm cười gật đầu: “Cô gái này cũng tới...”
Phương Ngôn lấy tay sờ sờ mũi, gật đầu: “Cô nhóc này gọi là Mục Đào Đào, sau này sẽ là chuyên gia trang điểm riêng của em! cô nhóc này nhân duyên rất tốt cá tính cũng rất tốt, mới vừa rồi đã hoà nhập được cùng với công nhân viên của Tấn Giang TV, còn bị bọn họ kéo lên xe của bọn họ!”