Mục lục
Quan Thuật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng sấm tương đối lớn, mấy cô gái sợ hãi đến mức mặt trắng bệch, không ngừng bịt chặt lỗ tai.

- Tháp Bố Tư này thật đúng là kỳ lạ, lại có thể biết võ công Trung Quốc. Tuy nhiên nhìn qua không giống chẳng lẽ là võ công của bộ lạc họ sao?

Người áo đen lại lên tiếng.

- Võ công Trung Quốc, vậy người này chẳng lẽ là?

Người đàn ông giọng khàn đột nhiên cả kinh, hai mắt bình tĩnh nhìn Diệp Phàm trên sàn đấu sau đó lắc lắc đầu nói:

- Hẳn là không thể nào, mấy ngay nay những quyền vương lên sân đấu chúng ta đều kiểm tra đối chiếc, Tháp Bố Tư không thể nào là Thần Chết của Trung Quốc kia.

- Ừ, nhìn qua có điểm giống lại có chút không giống. Tuy nhiên, cũng không thể chắc chắn. Tổ chức An ninh của nước Châu Á này khá lợi hại đấy. chúng ta có thể nghĩ đến có lẽ người ta đã sắp xếp xong từ trước rồi.

Người đàn ông áo đen nói.

- Tình báo cũng là chiến trường vô hình, thường thường đôi khi tình báo có thể quyết định thắng bại trong một trận chiến.

Người đàn ông giọng khàn nói.

- Tuy nhiên, anh thấy hai người họ ai mạnh hơn một chút.

- Bây giờ còn khó nhìn ra, hình như là 5-5. Tuy nhiên tôi tin tưởng ông chủ hi vọng Tháp Bố Tư thắng có phải không?

Người đàn ông áo đen không ngờ thản nhiên cười cười.

- Ha ha, Tháp Bố Tư thắng đương nhiên được, nói cách khác Cục trưởng lại có cơ hội đắc chí.

Nếu bọn họ đến cuối cùng còn không thể vào được ông ta làm sao có thể khoe khoang với tôi là bắt được Thần Chết.

Phil là cao thủ lợi hại nhất của CIA. Nếu như ngay cả bán kết còn không thể vào được có lẽ cũng không làm gì được Thần Chết rồi.

Người này rốt cuộc ở đâu, chẳng lẽ tình báo của chúng ta có sai sót, hắn căn bản không đến?

Người đàn ông giọng khàn khàn nói.

- Ông chủ, ông nói xem, chúng ta như vậy lần này quyền sẽ hấp dẫn ở đâu?

Người áo đen hỏi.

- Một cái chìa khóa.

Người đàn ông giọng khàn nói,

- Chúng ta đưa ra tin đồn đi, vì cái chìa khóa này Tổ đặc nhiệm A tất sẽ cử cao thủ đến đây.

Bởi vì bọn họ không có chìa khóa này căn bản không biết được bí mật của núi Xương Bối. Thứ trong tay bọn họ đã là phế phẩm.

Hơn nữa, bí mật núi Xương Bối một ngày không được giải, Tổ đặc Nhiệm A không được bình an. Khi quân Nhật rút lui có lẽ bí mật để lại ngay tại núi Xương Bối.

Mặc dù bên trong chỉ là một đống rác rưởi bọn họ cũng muốn mở ra để rửa sạch. Nếu không phải ở đây thì ở đâu?

Cho nên, bọn họ nhất định phải mở ra bí mật của núi Xương Bối.

- Ông chủ, không bằng chúng ta tung ra cái chìa khóa này?

Người áo đen nói.

- Ha ha…

Người đàn ông giọng khàn, chỉ cười thần bí làm người áo đen có chút buồn bực, bất mãn trừng mắt nhìn người đàn ông giọng khàn một cái hừ nói:

- Ông chủ, cái chìa khóa chia rốt cuộc như thế nào, cho tôi xem một chút được không?

- Đây là kỷ luật.

Người đàn ông giọng khàn nói,

- Nhìn đủ loại dấu hiệu thì Tổ đặc nhiệm A chắc chắn có cao thủ trà trộn trên thuyền rồi. Tuy nhiên, có phải Thần Chết đến đây không thì không có thông tin chính xác rồi. Tuy nhiên, theo phỏng đoán khả năng hắn đến có tám phần.

- Dấu hiệu, cái dấu hiệu gì?

Người áo đên cũng hứng thủ hỏi.

- Việc này thì có thể nói cho anh biết, theo tin tức mới nhất Tàu ngầm thần bí của Châu Á đã tiến đến hải vực quốc tế Thái Bình Dương. Tôi nghĩ, có phải đến bảo vệ Thần Chết không. Đến lúc đó chỉ sợ ở đây có một trận chiến dưới biển sâu thôi.

Người đàn ông giọng khàn nói.

- Trước tiên chặn bọn họ bên ngoài là được. Nói cách khác, hải quân chúng ta có thể ngang hàng với họ có phải không?

Người áo đen hừ nói.

- Không giống với, lần này tàu ngầm đi vào Thái Bình Dương có chút kỳ lạ. Chúng ta hoàn toàn không có tư liệu gì về nó cả.

Ngay cả Lầu Năm Góc, cũng không có tư liệu về việc này.

Tàu ngầm theo dõi trước kia bây giờ vẫn ở căn cứ. Cũng không có bất kỳ tư liệu nào liên quan đến lần này.

Lầu Năm Góc cũng cực kỳ cảm thấy hứng thú. Bọn họ đoán tàu ngầm tiến vào Thái Bình Dương lần này có thể là thành tựu nghiên cứu khoa học mới nhất của Châu Á.

Có lẽ có liên quan đến Tổ đặc nhiệm A, hẳn cũng là bí mật cao nhất rồi. Có lẽ ngay cả ở Trung Quốc cũng không mấy người biết về tàu ngầm này.

Hơn nữa, nó thật sự hiện đại, ngay cả thiết bị do thám tiên tiến nhất của chúng ta không ngờ cũng chỉ cảm nhận rất mơ hồ có một vật như vậy tiến vào Thái Bình Dương.

Mà nó rốt cuộc ẩn nấp ở đâu, cụ thể là vị trí nào? Thứ này có bao nhiên, hình dạng như thế nào… chúng ta đều không có thông tin.

Chúng tôi đã hỏi CIA, bọn họ cũng nói đang cố gắng điều tra,tuy nhiên, tôi nghĩ chỉ là bọn họ nói thế thôi.

Sói biển chúng ta cũng chưa hiểu rõ, bọn họ sao rõ được, nói khoác thôi. Thực sự coi mình là anh cả trong ngành tình báo có phải không?

Nếu nói về nhân lực thì bọn họ chắc chắn hơn chúng ta nhiều, nhưng nếu bàn về năng lực tình báo chúng ta mạnh hơn họ.

Bọn họ chỉ là sạp lớn, hoạt động tình báo nhiều. Còn chúng ta chú tâm vào vấn đề tình báo.

Bởi vì chúng ta có nhân viên tình báo cao thủ, so với bọn họ chuyên nghiệp hơn một chút. Tuy nhiên, tàu ngầm này thật sự là kỳ lạ.

Theo tin tức từ quân đội rất có thể chỉ dùng kỹ thuật tiên tiến mà chúng ta không phát hiện.

Tuy nhiên, cứ như vậy đối với hải quân chúng ta cũng là một cảnh cáo.

Người đàn ông giọng khàn nói.

- Việc này cũng là lý do Cục trưởng vẫn giữ Phil ở Cia. Bởi vì nhân viên thân thủ càng cao thì càng thuận lợi trong việc thu thập tin tức tình báo.

Hơn nữa khả năng xâm nhập vào những chỗ người bình thường không tới được. Bọn họ ghen ghét với nhân viên tình báo của chúng ta.

Trước kia một mực đòi xác nhập, yêu cầu nhân viên tình báo chúng ta nhập vào CIA.

Tuy nhiên, may mắn Tổ trưởng chúng ta đứng vững trước áp lực ở Lầu Năm Góc.

Người áo đen nói.

- Cao thủ tự chúng ta bồi dưỡng làm sao có thể để cho bọn hắn. Phải biết rằng vì bồi dưỡng những điệp viên này chúng ta đã đầu tư cả ba năm kinh phí lên người họ. Muốn không làm lại có thu hoạch thì Cục trưởng đã nằm mơ rồi.

Người đàn ông giọng khàn hừ lạnh một tiếng.

Bùm một tiếng, mọi người phát hiện bàn tay của Tháp Bố Tư và Phil không ngờ gắn lại với nhau. Dường như có nhựa dán lại với nhau hai người chưa kéo ra.

Thật ra, chỉ có cao thủ mới biết được đây là hai người đang so bì nội khí. Lúc này bất kỳ chiêu thức nào đều không dùng được rồi.

So xem nội khí hùng hậu và số lượng bao nhiêu, đương nhiên còn có cả chất lượng nội khí cũng quan trọng.

Ước chừng mười phút đồng hồ trôi qua, trán hai người đều toát mồ hôi. Đối với Phil, gã hiểu Diệp Phàm thêm một phần.

Người này, ít nhất đã vào cảnh giới mười một. không còn coi thường Diệp Phàm nữa.

Đánh một trận kịch liệt với Phil rất vất vả, Diệp Phàm cũng đã dùng hết sức. Cuối cùng Diệp Phàm tự nhiên phóng khoáng mãnh liệt đánh một chưởng làm Phil ngã quăng xuống sân đấu nện vào khán đài.

Lần này kỳ tích không xuất hiện, Tia chớp Phil không có thể trở lại sân đấu như lần trước.

- Phil, đi lên, con mẹ nó…

- Tia chớp thành lợn chết sao?

- Đi lên…

Những người đặt cược cho Phil không nhịn được nữa như ong vỡ tổ xông đến chỗ Phil.

Người kéo người đẩy có người còn độc ác đá một cái muốn đá Phil lên sân đấu để đấu tiếp của Tháp Bố Tư.

Đang tiếc là Phil chỉ có miệng tràn máu tươi, cả người như lợn chết đứng lên không nổi nữa rồi.

Thấy người càng ngày càng nhiều càng điên cuồng, người chủ trì Ngô Đại Thuận vội vàng dẫn bảo vệ đến dẹp khách hàng để khiêng Phil đi.

Trận đấu ác liệt này mấy người Diệp Phàm thu vào hơn sáu trăm triệu đô la Mỹ. Coi như là thắng lớn.

Thật ra làm cho gay go như vậy cũng là Diệp Phàm cố ý giả vờ. Bởi vì nếu so về nội tức thì đương nhiên Phil không thể qua được Diệp Phàm rồi.

Bởi vì Diệp Phàm ngoài đan điền bình thường có còn độc đan điền. Bên trong da cũng có thể trữ nội khí. Diệp Phàm đã thử đem Sói khí cùng nội khí dung hợp lại với nhau.

Còn chuyện chiến đấu vất vả như vậy là đương nhiên là biểu diễn cho người khác xem. Thậm chí không thể hiện sự quá chệnh lệch của hai người.

- Ôi, Phil, cậu vẫn chưa được…

Người áo đen thở dài.

- Ha ha, tôi có thể hiểu, lần này Cục trưởng tím mặt rồi.

Người đàn ông giọng khàn giọng vui khi người khác gặp họa.

Diệp Phàm vừa mới xuống khỏi sân đấu, Hồ Tuấn Thuyên đã chen đến gần nói nhỏ vào tai Diệp Phàm:

- Vừa rồi Tiểu bà la của chúng ta truyền đến tin tức, Người đi ra từ phòng của Bran bây giờ đang ngồi một góc khuất trên khán đài bên trái.

- Hả?

Diệp Phàm lập tức cố gắng mở đôi mắt ưng nhìn lên khán đài bên trái.

Không lâu sóng rada trong mắt đã hiện lên một chấm màu đỏ, trong lòng Diệp Phàm cả kinh lập tức hiểu ra.

Có thể thừa nhận, người này chính là cao thủ bí mật của Thommy Dạ Đương.

Bởi vì lần trước Diệp Phàm bị Trạch Bản Tú đánh một chưởng xuống khán đài người áo đen này liền xuất hiện.

Diệp Phàm phát hiện không ngờ người này có thể ngang tay với Không Trạch Bản Tú lập tức liền dùng đôi mắt ưng ghi chép đặc điểm của người này.

Đôi mắt ưng của Diệp Phàm bây giờ trình độ càng cao rồi, thi triển ra có thể ghi chép đặc điểm của người nào đó.

Ví dụ như người áo đen trong đôi mắt ưng chính là một hình tam giác màu đỏ.Lần này là hình tam giác vậy cũng khẳng định hai người này là một.

Hơn nữa Diệp Phàm phát hiện mỗi người trong sóng rada của đôi mắt ưng đều khác nhau.

So với vân tay còn đặc biệt hơn. Biến thành đặc điểm duy nhất của mỗi người, cho nên không thể nhầm người.

Đương nhiên, đối với một người bán Tiên thiên như Phil Diệp Phàm cũng không dám dùng đôi mắt ưng quan sát người này.

Dù sao người ta là cao thủ Bán Tiên thiên, nói không có đôi mắt ưng nhưng độ nhạy cảm của người ta cũng mạnh hơn bất cứ kẻ nào.

Tuy nhiên, Diệp Phàm phát hiện Dạ Đương xong Diệp Phàm có thể khẳng định, người này tuyệt đối không phải là hóa trang, có lẽ đã chỉnh hình hoặc đeo mặt nạ da người.

Hiện giờ công nghệ phát triển, mà Tổ khoa học năng lượng của Tổ đặc nhiệm A đã nghiên cứu ra thứ gần giống thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK