Khổng Ý Hùng lo lắng nói.
- Chủ tịch Ngô đi gặp Chủ tịch Ô, việc này cũng là bình thường, trước kia bọn họ quan hệ thế nào?
Diệp Phàm hỏi.
- Quan hệ không tệ, có một lần họ ở tỉnh còn gọi nhau ông anh ông em đấy. Hơn nữa vì tập đoàn máy móc Trung Quốc cùng tập đoàn điện khí Tây Nam không sản xuất cùng loại sản phẩm
Cho nên, hai tập đoàn cũng không có xung đột lớn. Mà tập đoàn Hoành Không chúng ta không giống lúc trước, sản phẩm của hai người họ chúng ta đều có.
Lần này tôi lo lắng bọn họ liên kết trong việc đấu thầu ở Canada.
Như trong nước, về sản phẩm, công ty của họ đều mạnh hơn chúng ta.
Nếu hai công ty liên kết, chúng ta không có ưu thế nào đáng nói. Đương nhiên, trước mắt đây chỉ là phỏng đoán của tôi.
Khổng Ý Hùng nói.
- Phỏng đoán này của anh cũng có lý. Đúng lúc này Chủ tịch Ngô lại đến thăm Chủ tịch Ô nhất định là có chút gì đó.
Tập đoàn máy móc Trung Quốc cũng không thoải mái với chúng ta. Lần này ông ta đi vô cùng khả nghi. Chúng ta không thể không đề phòng một chút.
Hơn nữa nếu bọn họ đều đi Canada, đến lúc đó trong việc cạnh tranh chúng ta chính là đối thủ rồi.
Ở trong nước nếu nói có thể lấy được đơn đặt hàng kia, tập đoàn Bang Đỗ sẽ không thể nào phân cấp cho mấy tập đoàn chúng ta cùng sản xuất.
Cho nên nói không dễ nghe, thì đó là không phải người chết thì ta sống sao?
Diệp Phàm vẻ mặt cũng nghiêm túc
- Việc này anh lập tức thông báo cho tập đoàn Chính Hà và tập đoàn Hoàng Triều Đế Đô.
Còn nữa, bên Canada phải tăng cường tin tức. Mà kỹ thuật tập đoàn Chính Hà đã cung cấp phải tăng cường làm không nghỉ để thành công trước.
Chỉ có điều có cải tiến một chút thôi. Đến lúc đó lộ ra, đây mới là đòn sát thủ để lấy được đơn đặt hàng của tập đoàn Bang Đỗ.
- Tôi lập tức gọi điện thoại sang đó, tin tưởng tập đoàn Chính Hà đã sớm quan tâm đến tập đoàn máy móc Trung Quốc rồi. Lần này lại gia nhập thêm điện khí Tây Nam, chiến trường này tôi thấy phải triển khai bên Canada.
Khổng Ý Hùng nói xong vội vàng đi.
- Canada.
Diệp Phàm thì thầm một tiếng, gọi điện thoại cho Xa thiên yêu cầu anh ta dẫn Lý Cường lập tức đi Canada. Dùng năng lực đặc biệt của họ bí mật một chút.
Buổi chiều ngày hôm sau.
Diệp Phàm mới đến trụ sở, Lam Tồn Quân gọi điện thoại đến nói
- Diệp lão đại, có lẽ anh lại có chuyện phiền toái rồi.
- Nói thẳng là được, dù sao tôi nói chính là phiền toái. Đến Hoành Không chưa được ba tháng, chuyện phiền toái thật ra khó hiểu nhất là đại la khuông rồi, thường thôi, thường thôi.
Diệp Phàm thản nhiên cười nói.
- Chủ tịch tỉnh đến thành phố Hạng Nam chúng tôi kiểm tra, buổi trưa đi tuần tra một số công nghiệp và khai thác mỏ, mười giờ hơn đến huyện Hoành Cương, có lẽ anh cũng có thể đoán được việc gì có phải không?
Lam Tồn Quân nói.
- Có phải là Chủ tịch huyện Chu tố cáo tập đoàn Hoành Không chúng tôi không?
Diệp Phàm hỏi.
-Ừ, tên kia nước miếng tung bay, trước bao nhiêu người tố cáo tập đoàn các cậu.
Hơn nữa, đặc biệt nhắc đến cậu. Nói cậu chuyên quyền hống hách, căn bản không nghĩ đến lợi ích nhân dân huyện Hoành Cương.
Muốn làm chủ nghĩa địa phương, muốn làm tập đoàn tư nhân. Hơn nữa, tố chất đặc biệt thấp.
Làm Chủ tịch Hoành Không, chẳng những thường xuyên giở trò ức hiếp huyện Hoành Cương, hơn nữa còn có hành vi lưu manh.
Như chuyện tranh giành Chu Tước sơn trang, không ngờ âm thầm cho người giở trò quỷ, đánh người không nói còn một mình cho Cục công an Hoành Không ra tay bắt cán bộ của huyện Hoành Cương.
Lần nay coi thường huyện Hoành Cương ký kết hợp đồng với tập đoàn Tinh Đại. Tập đoàn Tinh Đại mời các đồng chí của viện thiết kế đến núi Thông Thiên đo đạc.
Anh lại cố ý diễn trò, bí mật cho người đập bể dụng cụ của người ta không nói, còn đánh bị thương các chuyên gia của viện thiết kế tỉnh.
Tính chất cực đoan ác liệt không nói, còn bá đạo. Tuy hiện giờ thị trấn Hoành Không là do tập đoàn các anh quản lý, đó là quyết định của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân. Huyện Hoành Cương cũng sẽ kiên quyết chấp hành quyết định của cấp trên,
Nhưng hợp đồng này có trước khi quyết định được ký. Có hiệu lực pháp luật. Bất kể như thế nào, hợp đồng này đều phải thực hiện.
Tập đoàn Hoành Không các anh chính là bá đạo, không cho người đo đạc không nói, còn phát ngôn bừa bãi nói là hợp động giữa huyện Hoành Đồi cùng tập đoàn Tinh Đại không có hiệu lực.
Lam Tồn Quân đúng là tường thuật rồi.
- Ha ha, Diệp Phàm tôi trong miệng chủ tịch Chu thiếu chút nữa thành người tội ác tày trời rồi. Sao lúc đó cậu không cùng Chủ tịch Chu nói một chút, cứ gọi Công an huyện Hoành Cương ra mặt trực tiếp bắn chết đồng chí Diệp Phàm là được.
Diệp Phàm cười nói.
- Tôi còn thực sự nói lời này đấy, đương nhiên, khéo léo một chút. Tuy nhiên, ý không khác lắm. Hơn nữa ngay tại chỗ liền cho các đồng chí ở thành phố cùng đi cười đáp.
Lúc ấy a, lão Chu mặt đỏ bừng. Tuy nhiên, Thái độ của Chủ tịch tỉnh rất lạ.
Hơn nữa nghiêm mặt ngay tại chỗ, bố còn bị giáo huấn một câu, nói tôi thái độ không nghiêm túc, nói chuyện phải chú ý đúng mực gì đó.
Hơn nữa, tại chỗ tiếp nhận khiếu nại của huyện Hoành Cương.
Lam Tồn Quân có chút giận dữ nói.
- Ông ta muốn gây sự?
Diệp Phàm hừ một tiếng.
- Tôi thấy có chút giống. Bố Thanh Hoa lần này xuống dưới tuy nói trên danh nghĩa là tuần tra các nơi. Nhưng tôi thấy không phải mà chính là muốn đến huyện Hoành Cương. Nếu Bố Thanh Hoa đến có mục đích thì anh phải chú ý một chút. Đến lúc đó có lẽ sẽ xảy ra chuyện gì.
Lam Tồn Quân có chút lo lắng.
- Tới thì tới đi, ân oán giữa tôi và Bố Thanh Hoa do Chu Đống dựng lên. Mẹ nó chứ, ép bố sẽ độc đấy.
Diệp Phàm nảy sinh ác độc.
- Tôi thấy cứ bình tĩnh hòa nhã một chút cho thỏa đáng, thực đem Chu Đống vào nhà lao thì nhiều nhất chính là tội phạm kinh tế thôi.
Mặc dù tiền của các anh không lấy về được, không ảnh hưởng đến toàn cục. nhưng ngược lại, Bố Thanh Hoa không phải mâu thuẫn với cậu sao?
Cả ngày bị nhân vật thứ năm ở tỉnh theo dõi, anh đó, chưa ấm chân một ngày.
Đến lúc đó việc nhỏ cũng có thể kéo ra việc lớn.
Diệp Phàm anh là người làm việc lớn, không cần phải cả ngày mất công vào mấy chuyện mâu thuẫn này, vậy còn làm gì được việc chính có phải không?
Lam Tồn Quân khuyên nhủ.
- Tôi ban đầu cũng định như thế, nếu Bố Thanh Hoa vẫn không thuận theo không buông tha tôi tất không thể yếu thế rồi.
Con giun xéo mãi cũng phải quằn, hơn nữa Chu Đống thật là phạm sai lầm. Bố Thanh Hoa không phải đi lo chuyện người thân của mình, ngược lại nơi nơi chèn ép tôi.
Tôi liền xem thái độ của y, như vừa nói lúc nãy thôi. Quả thực lời nói của ông ta cũng bất cứ giá nào rồi.
Diệp Phàm nói.
- Đó là đương nhiên, Bố Thanh Hoa muốn cắn chuyện gì không thể gây ra. Anh em chúng ta không phải ăn chay. Chúng ta cùng xông lên, tôi xem Bố Thanh Hoa còn có thể khá đến bao lâu?
Lam Tồn Quân cũng khí thế lên.
Quả nhiên giải quyết rồi.
Lúc chiều đoàn người Bố Thanh Hoa không ngờ đến tập đoàn cơ điện Hoành Không. Trước đó cũng không có bất kỳ thông báo gì. Diệp Phàm dẫn người vội vàng ra đón.
Phát hiện Che lão hổ cùng với Lam Tồn Quân và một số người của Thành ủy Hạng Nam, còn có Bí thư huyện ủy Lưu của huyện Hoành Cương. Chủ tịch huyện Chu cùng mới đoàn người của tỉnh đều đang ở đó.
Người rất đông, Diệp Phàm nhìn sơ không dưới một trăm người.
Vừa mới nói chuyện, ngay bãi cỏ trước trụ sở, Bố Thanh Hoa đột nhiên hỏi
- Người phụ trách Cục Công an Hoành Không đâu?
Bao Nghị vội vàng chạy lại nghiêm một nghiêm trước mặt Bố Thanh Hoa.
- Tổ chức và thành lập cục công an xong chưa?
Bố Thanh Hoa vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
- Dưới sự ủng hộ mạnh mẽ của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân và tập đoàn Hoành Không, Cục công an Hoành Không đã tổ chức và thành lập xong.
Hơn nữa, Bí thư còn vì chúng tôi mà tranh giành về hai mươi mấy xe cảnh sát mới. Là tập đoàn Điền thị của Hồng Kông tặng.
Mà nhân viên cũng đầy đủ rồi, kinh phí hoạt động tập đoàn cũng có ủng hộ tương đối, ngoài ra những hoạt động chuyên môn có kinh phí chuyên môn.
Bởi vì tập đoàn Hoành Không chúng ta chẳng những phải chịu trách nhiệm về an ninh của tập đoàn, ngoài ra hiện giờ thị trấn Hoành Không do tập đoàn Hoành Không trực tiếp quản lý, phạm vi bảo vệ của chúng tôi còn mở rộng ra cả thị trấn Hoành Không.
Thị trấn Hoành Không là thị trấn lớn, có hơn tám vạn dân. Chủ tịch Bố, Cục công an chúng tôi hiện giờ trang bị hoàn mỹ.
Có thể nói Cục công an chúng tôi được trang bị tốt nhất cả tỉnh đấy.
Người của chúng tôi về tố chất, cũng là đỉnh cao của toàn tỉnh.
Bao Nghị ưỡn ngực, vẻ mặt tự hào.
- Trang bị hoàn mỹ như thế, nhân viên tốt như thế, kinh phí nhiều như thế, vì sao tình hình trị an ngược lại ngày càng kém rồi.
Không thể tưởng được Bố Thanh Hoa húc đầu chính là một câu.
- Việc này, công tác của tôi làm được không ít. Tuy nhiên, không biết Chủ tịch Bố nói là việc gì, kính xin nói thẳng một hút chúng tôi lập tức chỉnh đốn và cải cách. Không làm đúng nhất định sẽ bổ sung, làm cho tốt.
Bao Nghị sửng sốt, lập tức bình tĩnh hỏi.
- Không phải vấn đề không đúng chỗ, mà là vấn đề tương đối nghiêm trọng.
Không thể tưởng được Bố Thanh Hoa kể cả rồi, quát to.
- Chủ tịch Bố, đồng chí Bao Nghị cũng là mới đến Hoành Không không lâu. Mà Ban bảo vệ võ trang của tập đoàn mới rút đi, Bao Nghị cũng đã cố gắng hết sức.
Dù sao một cục Công an mới tổ chức thành lập chưa đầy một tháng. Tuy nói trang bị hoàn mỹ nhưng còn có nhiều chỗ trong khoảng thời gian ngắn không thể hoàn thiện.
Việc này cần có thời gian dài, giống như người mua xe mới, cũng cần có thời gian để quen đúng không?
Tuy nhiên, tôi tin tưởng đồng chí Bao Nghị sẽ nhớ chỉ thị của Chủ tịch Bố. Cố gắng hoàn thiện công việc.
Diệp Phàm xen vào.
Cảm giác được Bố Thanh Hoa ra tay thủ pháp rất kỳ lạ, không ngờ nhắm ngay vào Bao Nghị, không hiểu trong lòng lão già này đang nghĩ gì.
- Đồng chí Diệp Phàm, Chủ tịch tỉnh đang ỏi đồng chí Bao Nghị, anh là người hiểu quy củ, quấy rầy lãnh đạo hỏi lung tung, ha ha…
Lúc này Chủ nhiệm Phòng Đốc tra tỉnh Thiên Vân Dương Bảo Tài cười khan hai tiếng, trong lời nói có chuyện.
Đám người Che lão hổ cũng là như cười như không, vẻ mặt nghiền ngẫm mà cười cười, rõ ràng đang xem “náo nhiệt”
- Chủ nhiệm Dương cho là Diệp Phàm tôi không hiểu quy củ có phải không?
Diệp Phàm nói nhìn chằm chằm vào Dương Bảo Tài.