Chuyện này, có lẽ những cao thủ này muốn cao thủ khác để lấy cớ chuyển kiếp mà thôi.
Cơ thể của các cao thủ chuyển sang kiếp khác thành công là một bước lớn. Nhưng tài năng của người này mới ở 8 đẳng.
Mặc dù tiền bối có thể chuyển sang kiếp khác thành công nhưng với loại thân thủ này muốn luyện đến cảnh giới thoát thần ở thời hiện đại hẳn là lửng lơ lắm.
Diệp Phàm nói.
- Ha ha, chính xác là như thế. Nhưng tài năng có thể được tăng cao một bước. Ví dụ như tím được một cơ thể trước để chuyển sang kiếp khác sau.
Nhưng cơ thể của cao thủ chuyển sang kiếp khác càng nguy hiểm hơn. Bởi vì võ công của người ta cao, cậu muốn hút nội khí của của người ta cũng càng khó hơn.
Làm không tốt gây sức ép nhiều lần ngược lại nội khí của cậu sẽ bị y hút mất đấy.
- Mặc dù võ công của ngươi cao nhưng kết hợp nội khí và linh hồn trong cơ thể của người khác, người ta sẽ là chủ nhân có ưu thế của tiên thiên.
Cậu sinh chuyện ở địa bàn của người ta đương nhiên là làm không tốt rồi. Người có khả năng thấp làm sẽ dễ hơn.
Thực ra, chuyển kiếp nói các cách khác, cậu cũng có thể thực hiện được việc tách linh hồn ra khỏi cơ thể sống.
Thiên Hạo Tử cười nói.
- Hồn dời xác có thể dùng được sao?
Diệp Phàm kinh ngạc hỏi.
- Dùng thì có thể dùng được, có điều trong 100 người khó mà có được một người thành công.
Thiên Hạo Tử cười nói.
- Xác suất thành công thấp như vậy thì còn chuyển cái gì, khác nào tự sát đâu?
Diệp lão đại không khỏi phẫn nộ.
- Ha ha, không sai! Công lực của cậu quá thấp mà. Cậu vào cơ thể của người ta gây sức ép ngược lại còn bị người ta hút mất linh hồn, nội khí ấy chứ.
Cho nên, mặc dù có những cao thủ chuyển kiếp bằng cách hồn dời khỏi xác, nhưng cả 100 người hồn dời khỏi xác cũng không có đến 10 người dám dùng cách này.
Trừ khi chính cơ thể của mình chịu sự hủy hoại để linh hồn vào được. Nhưng cái đó chẳng khác nào tự sát.
Nếu không, trên trái đất này ở đâu cũng có người chuyển kiếp còn để cho người ta sống với không sống gì nữa?
Thiên Hạo Tử cười.
- Tiền bối nói đến thời đại kia... không có người chuyển kiếp, dù sao thời đó nhiều cao thủ xác suất chuyển kiếp thành công cũng lớn hơn.
Diệp Phàm nói.
- Không phải là ta chưa từng phá nhưng trong số mười mấy người bạn tốt của ta nghe nói là phải chuyển qua kiếp người khác.
Nhưng người đó kết quả là bị người ta diệt bằng một chưởng, chuyển sang một kiếp trắng vòng vo.
Nếu như có linh hồn có lẽ là còn sống được lâu hơn một chút.
Thiên Hạo Tử nói với vẻ mặt vui khi người khác gặp họa, bởi vì y không có cơ hội này mà thôi.
- Vậy tiền bối hành động đi, mau chiếm lấy nội khí, linh hồn của người này sau đó nói cho vãn bối biết có cái gì trong đầu y.
Diệp Phàm nói.
- Tạm thời không được.
Thiên Hạo Tử nói.
- Không phải là người nói chuyện này có thể được sao? Hơn nữa võ công của người này không cao, cậu chỉ cần có chút nội khí còn sót lại vừa thành linh hồn cũng có thế đối phó với y được cơ mà?
Diệp Phàm có chút nóng vội.
- Cậu cho là ta chuyển sang kiếp khác dễ dàng như vậy sao? Còn cần một ít dược liệu và chuẩn bị những đồ cần thiết nữa mới được.
Hơn nữa, ta còn phải quen với cơ thể của người này dần dần. Bình thường trước khi chuyển sang kiếp khác cần khảo sát kĩ đối tượng.
Thời gian có khi lên tới mười mấy năm thậm chí cao hơn nữa. Ngắn cũng phải vài năm.
Thiên Hạo Tử nói.
- Lâu như vậy, nói cũng bằng không?
Diệp Phàm ủ rũ nói.
- Đương nhiên là cần thời gian dài như thế, chắc chắn rồi. Ví dụ như, bất đắc dĩ thời gian đầu cũng có thể thực hiện được.
Xác suất thành công rất thấp. Nhưng ta có cách, ta có thể thử một chút.
Ta có thể đem linh khí và nội khí của người này nuốt vào trong thương, sau khi chuyển sang kiếp khác sẽ đến từ từ.
Cứ như vậy, ta cũng có thể nói cho ngươi biết bí mật của y. Nhưng bí mật cũng có lúc thất bại.
Ví dụ như, khi phát sinh tình huống đột ngột cũng có thể khiến cho suy nghĩ của y biến đi mất.
Nếu như thực sự gặp phải tình huống như vậy cậu cũng không nên trách ta.
Thiên Hạo Tử nói.
- Cách của ông có hiệu quả với tất cả mọi người đúng không?
Diệp Phàm liền thấy hứng thú.
- Ha ha, cậu muốn lợi dụng cách này, sau này cũng khong cần phải điều tra tìm linh khí, nội khí trở về có đúng không?
Thiên Hạo Tử nói.
- Đúng vậy, cách này có thể có được tác dụng lớn. Khi gặp chuyện bí mật chúng ta chỉ cần chiếm được nội, linh khí của đối phương là có thể hiểu được suy nghĩ của đối phương rồi. Chúng ta cũng không cần phải nghĩ cách chiếm cơ thể của đối phương. Xong việc chúng ta lại trở về cơ thể của mình là được thì tốt biết bao!
Diệp Phàm nói.
- Tốt thì có tốt nhưng độ phiêu lưu không nhỏ đâu. Nếu cơ thể đó không phù hợp với ngươi sẽ phát sinh ra những phản ứng loại bỏ. Đến lúc đó, làm không tốt tự ngươi cho y thành đần độn ấy chứ!
Thiên Hạo Tử nói.
- Sao tội lại tự biến mình thành đần độn được?
Diệp Phàm hỏi.
- Rất đơn giản thôi. Cậu muốn chiếm linh, nội khí của y mà cậu lại vào địa bàn của y.
Nếu cơ thể không phù hợp thì có phải sinh ra đánh nhau hay không? Đến lúc đó linh hồn, nội khí của cậu lại bị y đánh tan, cơ thể của cậu tuy nói là còn sống
Nhưng chỉ là một cái xác không hồn không có những cảm xúc như người bình thường, sống một đời sống thực vậy, đây không phải đần độn thì là cái gì?
Thiên Hạo Tử nói.
- Xác suất thành công của cách này là bao nhiêu?
Diệp Phàm vẫn chưa từ bỏ ý định.
- Ha ha, dùng phần trăm của các cậu mà nói thì cũng được gần 3%. Cũng chính là 100 người thì có khoảng 3 người khi chiếm được linh, nội khí sẽ tìm ra được bí mật. 97 người còn lại trở thành đần độn.
Thiên Hạo Tử cười.
Còn đần độn rồi mà cũng không lấy được bí mật của người khác thì ta cũng không muốn mình thành đần độn.
Diệp Phàm hầm hừ nói.
- Đúng rồi.
Thiên Hạo Tử nói.
- Nhưng, sao ông có thể lại thử vào trong thương được?
Diệp Phàm hỏi.
- Bởi vì cơ thể của y vốn đã phù hợp với ta, phản ứng loại bỏ rất thấp. Phản ứng loại bỏ thấp thì lực phản kháng cũng thấp, xác suất thành công của ta lớn.
Thiên Hạo Tử nói.
- Dù có được hay không, ông hãy dạy tôi cách này trước đã. Biết đâu một này hay ho nào đó tôi có thể thực hiện được chuyển sang kiếp người khác?
Diệp Phàm nói:
- Hơn nữa, biết đâu một ngày nào đó tôi có thể gặp được người thích hợp và tiến hành thí nghiệm chuyển sang kiếp khác thì sao. Ra thực tiễn mới biết được.
- Ha ha, được. Có thể nói cho cậu biết. Nhưng, đợi ta để cho cậu chuẩn bị tốt những thứ cần dùng chuyển kiếp rồi sau đó sẽ nói cách cho cậu.
Thiên Hạo Tử giảng giải.
- Tiền bối ra điều kiện với tôi?
Hắn cũng tỏ ra bất mãn không kém.
- Mọi người đều là người thông minh, Hạo Tử ta cũng khong muốn đến lúc linh hồn, nội khí lại tiêu tan trong cây thương này mà chết mất.
Còn bây giờ, tình cờ gặp được một cơ thể chuyển kiếp phù hợp, cơ hội này khó mà có được lắm. Đương nhiên vẫn còn muốn sống dù sống, dù là sống bao lâu thì ít nhất cũng phải được mấy chục năm.
Đời này cơ thể mới ở 8 đẳng lại bị đột phá lên Thoát thần cảnh, vậy thì không thể mất rồi.
Ta chỉ là muốn suy nghĩ lại một chút, cảm giác làm một con người thực sự mà không giống như dáng vẻ bây giờ người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Hơn nữa, mặc dù ta có thể chuyển kiếp thành công thì thân thủ thấp như này có thể đủ để uy hiếp cậu sao
Thiên Hạo Tử nói.
- Không thể.
Diệp Phàm nói.
- Đúng rồi, chẳng những không thể mà còn càng giúp được cậu nhiều hơn.
Thiên Hạo Tử nói.
- Ông có thể giúp được gì cho tôi chứ?
Diệp Phàm nói với vẻ châm chọc.
- Giúp được cậu nhiều thứ, ta có thể có thể lợi dụng việc ta là một người cổ đại giúp ngươi về mặt tri thức.
Ví dụ như, chế tạo binh khí khẩn cấp cho cậu. Cung cấp một ít kiến thức về luyện công cho ngươi, cùng với ngươi tìm cách báo thù...
Cậu nghĩ mà xem, có phải là giúp được cậu rất nhiều hay không? Nếu thực sự có thể chuyển kiếp thành công, Thiên Hạo Tử ta nguyện trở thành người hầu của Diệp Phàm mãi mãi, lời này có trời đất chứng giám.
Nếu như nói láo Thiên Hạo Tử tôi sẽ có ngày trời tru đất diệt.
Thiên Hạo Tử này không thể không nói còn đúng là vơ được gì cũng không chịu buông, vì sự phát triển sau khi chuyển kiếp thành công mà đề xuất lên thời thề.
- Được!
Diệp Phàm nói, với lời thể của cổ nhân đương nhiên là Diệp Phàm có thể tin được. Hơn nữa, chuyện này cũng không có tổn thất gì nhiều cho hắn.
Không lâu sau Diệp Phàm cảm thấy gậy tre run lên, phát hiện ra có một tử khí màu hồng từ trong thương bay ra.
Một lúc sau làn khí đó tràn vào cơ thể của người kia. Lúc này cơ thể của người đó đột nhiên giống như biến thành một một người vỡ nát vậy.
Diệp Phàm để các hộp hồn khí lên bàn nhìn. Đương nhiên cũng phải đề phòng một ngày nào đó Thiên Hạo Tử kia giở âm mưu đùa giỡ với mình thì thảm rồi.
Một lúc sau, làn khí màu hồng tụ lại, còn cố định như “các loại tạp gia” trên chiếc ghế sắt. Trong một khúc nhạc tuyệt vọng miệng cười khổ sở như một tiếng kêu thảm thiết. Còn làn da thì bị nhấc lên gợn sóng như vẩy cá vậy.
Lại một lúc nữa, Diệp Phàm phát hiện, đám mây màu hồng từ từ ngưng tụ lại thành một tượng đá hư ảo.
Hắn hiểu được rằng Thiên Hạo Tử đúng là đã đi ra rồi, đám sương mù lúc trước là nội khí tốt đẹp của ông ta.
Còn hư ảnh này mới là hồn, nội khí. Nhưng đám khí này lộ ra hình như không thích hợp với ông ta. Tượng đá run lên, giống như bị sốt trong không khí vậy.
Nhưng hư ảnh của tượng đá cũng không nhập vào cơ thể của người kia mà có người ngồi xếp bằng trong trên không trung.
Khoảng một tiếng đồng hồ sau, hư ảnh ngày càng trở lên mơ hồ. Một lúc sau, tượng người kia từ từ đè ép xuống nắp tượng đá.
- A a...
Người kia tỏ vẻ đau đớn vô cùng, toàn cơ thể tỏa ra làn khói màu xanh. Còn Diệp Phàm thì tròn mắt lên nhìn, người kia mổ tượng đá ra còn hư cảnh lại tản ra thành làn khói màu hồng từ từ chui vào từ khe hở.
Hình như còn đang đấu tranh, tên kia càng mãnh liệt hơn, còn tượng đá thì vụn ra giống như lại cho đi ra vậy.
Lại một tiếng đồng hồ qua đi, hư ảnh của tượng đá lạ không ra nữa, Diệp Phàm hiểu rằng đã thành công.
Nhưng không lâu sau, chỗ xung quanh làn da của tên kia giống như sóng cuộn dâng tràn lên vậy.
Cả cái đầu lập tức giống như quả bóng cao su bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ dãn nở của nó.
Hơn nữa, càng nở càng to, một lúc sau đã hiện ta khuôn mặt của người lớn và trẻ nhỏ. Diệp Phàm nhìn thấy mà gợn cả tóc gáy, hắn chạy nhanh ra cửa hơn nữa nội khí đã bị bức lên não có thể sẽ nổ tung.