Nếu lão Cung thích làm người đứng sau màn thì tôi phải cảm tạ ông ấy.
Hai vị lãnh đạo sau khi trở về nói với ông ấy rằng Diệp Phàm tôi cảm ơn lãnh đạo đã quan tâm. Chuyện cùng phái Côn Lôn dừng lại như vậy, ba triệu bảo bọn họ đưa đến đây trong vòng năm ngày.
Chuyện lần này sau này không được nhắc lại nữa, nếu không tôi tuyệt đối không nương tay. Đương nhiên, đối với lòng tốt của đồng chí Cung Khai Hà đối với người thân của tôi, tôi rất cảm kích.
Nếu đã chiếu cố đến chức đội trưởng của Diệp Hào, hi vọng có thể tiếp túc quan tâm.
Lần tới nói phó sư trưởng có phải là đồng chí Cung Khai Hà tiếp tục ra mặt không. Nếu không, tôi cùng ông ta không dứt.
Diệp Phàm nói, Kế Vĩnh Viễn cùng Thôi Kim Đồng mặt toàn màu đen.
- Ha ha, việc này trở về tôi nhất định nói với đồng chí Cung Khai Hà. Về chuyện phó sư của Diệp Hào, ha ha, tin tưởng đồng chí Cung Khai Hà sẽ chú ý. Chỉ cần Diệp Hào làm tốt, vẫn có hi vọng.
Kế Vĩnh Viễn nói.
- Chuyện sư phó tôi giao cho ba người các anh, tôi thay họ cảm ơn lãnh đạo này.
Diệp Phàm còn cung kính.
- Việc này, ha ha, hẳn là phải làm.
Thôi Kim Đồng vẻ mặt cứng đờ, cười cười nói.
- Thằng nhóc này khẩu khí thật không nhỏ. Muốn đến Ủy ban quân giới là của Cung Khai Hà tôi có phải không? Muốn cho ai một chức phó sư trưởng liền được sao? Làm bừa bãi thôi.
Cung Khai Hà nghe xong hai vị đồng chí báo cáo xong, vừa bực mình vừa buồn cười.
- Ha ha, Cung tướng quân là nhân viên an ninh quốc gia quan trọng, lại là ủy viên quân ủy. Diệp Hào mới vừa thăng chức, còn phải vài năm nữa, lại lên chức sư phó cũng không phải khó. Việc này Diệp Phàm đã cảm ơn anh, sau này nhắc lại sư phó, Diệp Phàm chẳng phải càng cảm ơn anh quan tâm sao? Cảm ơn rồi sinh tình cảm.
Thôi Kim Đồng cười gượng một tiếng.
- Cảm ơn này có lẽ là không tốt nhận.
Cung Khai Hà hừ lạnh.
- Ha ha …
Kế Vĩnh Viễn cùng Thôi Kim Đồng cùng cười, hai vị đồng chí vui khi người khác gặp họa.
- Hai vị đồng chí, việc này đồng chí Kim Đồng bài tình cảm là chủ ý của anh. Anh cũng không thể mặc kệ có phải không? Tôi bận qua, chuyện Diệp Hào liền giao cho anh. Dù sao còn vài năm có phải không?
Cung Khai Hà nói.
- Ấy, liên quan đến tôi, tôi chỉ nói với anh, không phải anh ra lệnh sao? Tôi chỉ là người chấp hành. Anh là chỉ huy, hơn nữa, đồng chí Diệp Phàm cảm ơn anh có phải không? E ngại gì hai chúng tôi.
Thôi Kim Đồng lập tức phản bác.
- Đúng,đúng, việc này phải là đồng chí Cung Khai Hà Chúng tôi không có lực để trợ giúp Diệp Phàm.
Kế Vĩnh Viễn cười nói.
- Hai người các vị rất không đúng. Được rồi, dù sao đều là lo, không sợ một hay hai việc, cùng nhau lo đi.
Cung Khai Hà khoát tay áo, sau đó nói
- Đồng chí Kim Đồng đồng chí Chu Phi ra nhập tổ anh đi sắp xếp đi.
Nghĩ đến đây tôi thật vui vẻ, Tổ đặc nhiệm A chúng ta có thêm một cao thủ 12 đẳng, 12 đẳng xong chính là tiến vào Bán tiên thiên.
Đồng chí Xa Nhất Đao lên đến bán tiên thiên, bước tiếp theo chính là đồng chí Điền Ly Thu. Mà đồng chí Chu Phi chính là người thứ ba.
Hiện giờ Diệp Phàm đã bước vào cảnh giới tiên thiên, thực lực Tổ đặc nhiệm A chúng ta đã tiến thêm một bước.
Nhưng nghe nói tình hình của bọn họ cũng không khác lắm có lẽ đều có bước tiến nhất định. Nước lên thì thuyền lên, bộ đội cũng không dừng bước, cho nên, chúng ta vẫn không thể lơi lỏng.
- Ôi, thực lực của chúng ta tăng lên, có lẽ Hải Lăng cũng không giảm nhiều. Như Dạ Đương, người này đã đột phá đến cảnh giới tiên thiên chưa cũng khó nói. Cho nên, chúng ta cũng không có nhiều chuyện vui vẻ, chỉ có thể tùy thời cảnh giác, tùy thời phải chạy đến trước mới được.
Kế Vĩnh Viễn nói.
Buổi sáng hôm sau, phái Côn Lôn cử viện trưởng ngoại viên đại diện cho phái mang chi phiếu đến với một bức thư do đích danh chưởng môn Dương viết lời xin lỗi. Đương nhiên nói đều là những lời nói khách sao. Diệp Phàm cũng không quan tâm.
Mà Chu Phi bị người ta trực tiếp đón đi.
Vụ án của mấy người Hồng Đường Tử được giảm xuống là vụ án trị an, mỗi người đều bị xử phạt vi phạm hành chính.
Đương nhiên, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài.
Máy móc công trình bị đập hư vốn làm cho người ta đau khổ, nhưng đối với công ty máy móc Hoành Không mà nói thì lại là chuyện tốt.
Bởi vì hôm nay họ nhận được đơn đặt hàng máy móc mấy trăm nghìn.
Phân công quản lý công ty máy móc Trần Viên Kiều rất vui vẻ.
- Ha ha, Diệp tổng, nhà mình bị đập hỏng còn có người thay chúng ta sử, sau có phải là nên làm nhiều một chút. Chúng ta đập, sau đó chúng ta sản xuất.
Bao Nghị vẻ mặt vui mừng cười nói.
- Tên này, đâu là da thịt tôi chịu đau nhận được, cậu đi thử xem, ba triệu tôi không cảm thấy lời đâu
Diệp Phàm cười mắng.
- Việc này, thân thể như tôi không đấu lại được cao thủ như Võ Vệ Sơn. Được tồi, không nghĩ đến việc này nữa, hơn nữa, ba trăm triệu mang đến chỉ là cho nhà nước, cũng không phải vào túi anh Diệp. Anh hùng phía sau cũng thật sự buồn bực.
Bao Nghị nói.
- Chuyện này tạm thời là như vậy, nhưng còn phải chú ý phòng bị phái Côn Lôn gây chuyện. Tôi nghĩ lần này bọn họ nhận uất ức, sẽ nhớ ký.
Lam Tồn Quân vẻ mặt lo lắng.
- Ôi, bọn họ không dễ dàng nuốt quả đắng này như thế. Nhưng bọn họ còn muốn làm chuyện này, lần này bọn họ sẽ không chỉ là ba trăm triệu.
Diệp Phàm nghiêm mặt hừ nói.
- Đúng vậy, lần sau lại xằng bậy chúng ta tuyệt đối không nương tay. Bọn họ thì thế nào, Võ Vệ Sơn cũng như vậy, phái Côn Lôn có bao nhiêu “tiền vốn” thì lấy ra.
Xa Thiên hừ lạnh một tiếng, trong khoảng thời gian này vẫn đảm nhiệm bảo vệ bên cạnh Diệp Phàm.
- Tạm thời hẳn là không có vấn đề gì lớn, ít nhất cũng phải Võ Vệ Sơn tỉnh lại. Nếu không bọn họ không có nhiều “tiền vốn”.
Diệp Phàm nói,
- Xa Thiên các cậu hai ngày nữa các cậu lên đường đi, làm cho tôi một chuyện, chuyện Hàn Quốc chỉ có thể hoãn lại.
- Anh Diệp, tôi thấy vẫn từ từ hãy đến Duy Cơ. Bên kia Lạc Phi gọi điện thoại đến, nói tạm thời vẫn yên tĩnh. Cuối năm hẳn không có vấn đề gì lớn. Chúng ta muốn chờ hôn lễ của anh xong mới đi. Mọi anh em đều ngóng ngày này, đây là chuyện vui lớn.
Xa Thiên nói.
- Cứ như vậy đi.
Diệp Phàm gật gật đầu.
Thương thế tốt hơn một chút qua đi Diệp Phàm trở về Chu Tước sơn trang để tĩnh dưỡng. Hai chị em Chu Na có việc đã đi trước rồi. Mỗi ngày chỉ có Mộc Nguyệt Nhi ở cùng Diệp Phàm khá khoái chí.
Lúc này Mộc Nguyệt Nhi giống như một bảo mẫu, mỗi ngày trừ ăn cơm chính là cùng Diệp Phàm đến núi Thiên Thông để khôi phục cơ thể.
Huyết Cương bị thương. Diệp Phàm phát hiện, chính là dùng Khống cương kinh làm cô tỉnh lại. Vì thế Diệp Phàm kiểm tra toàn diện Huyết cương, nhưng bởi vì Huyết cương không phải là người thường, dùng cách bình thường căn bản không kiểm tra ra.
Huyết cương cứ không nhúc nhích suốt bảy tám ngày. Một buổi tối Huyết cương cuối cùng tỉnh lại.
- Cô bị thương?
Diệp Phàm hỏi.
- Ôi, lần này bị Võ Vệ Sơn đánh thật nghiêm trọng, hôn mê bảy tám ngày mới tỉnh lại, nhưng trong khoảng thời gian này tôi rất suy yếu, không có cách nào giúp cậu.
Huyết cương nói.
- Tôi làm thế nào để giúp cô? Dùng nội khí được không?
Diệp Phàm hỏi.
- Nội không của cậu căn bản không giúp được tôi. Bởi vì, khí của chúng ta không giống nhau. Thật ra, tôi phát hiện hiện giờ trong cơ thể tôi tức giậnhưng, loại khí này tất cả đều dựa vào con giun hấp thu ở con rết Cửu U cho tôi, giống như là mượn luyện công, năng lực có chút tương tự giống như con dơi.
Huyết cương nói.
- Ôi!
Diệp Phàm nhất thời ngây dại.
Cứ như vậy yên lặng đứng ở cạnh nửa ngày không lên tiếng, Huyết cương không cũng dám quấy rầy hắn, liền lặng lặng yên lặng cùng hắn.
Thật lâu sau Diệp Phàm hỏi
- Cô nói cô có thể thông qua con rết Cửu U hấp thu khí gì đó để luyện công có phải không?
Diệp Phàm hỏi.
- Đúng vậy.
Huyết cương gật đầu nói.
- Trùng vương của cô hấp thu là khí gì, hấp thu như thế nào? Cô nói với tôi.
Diệp Phàm hỏi.
- Nó không giống loại khí trong cơ thể các anh luyện ra. Trùng vương của tôi mỗi ngày lúc tôi hành công thông qua các lỗ thủng trên cơ thể tôi hấp thu khí.
Ban đầu tôi nghĩ chính là hấp thu không khí để luyện công. Nhưng dần dần tôi phát hiện là mình nhầm.
Trùng vương cũng không phải hấp thu không khí để luyện công. Mà là hấp thu khí ở một chỗ đặc biệt đó là âm khí ở mộ.
Huyết cương nói.
- Ấm khí, có phải là chỉ ở phần mộ không? Ví dụ như khí sinh ra ở tử thi chẳng hạn.
Diệp Phàm hỏi.
- Đúng vậy, bởi vì, tôi phát hiện vừa đến chỗ có nhiều mộ tôi liền rất vui vẻ. Mà trùng vương cũng sẽ hưng phấn lên. Sau đó tôi có thể cảm giác được có một khối khí truyền vào cơ thể tôi.
Huyết cương nói.
- Nếu không ở chỗ có phần mộ có phải là không thể hấp thu không?
Diệp Phàm hỏi.
- Hình như là, nhưng có nhiều chỗ nhìn qua không có phần mộ, nhưng cũng có âm khí, ví dụ như, buổi tôi đi đường anh cảm thấy có chút lạnh gáy, đây là cảm giác này. Bảo tôi nói rõ, tôi cũng không thể nói rõ lắm.
Huyết cương nói.
- Này thật đúng là có chút phiền phức. Muốn tìm chỗ này cũng khó tìm.
Diệp Phàm nói
- Hơn nữa, tro cốt hỏa táng xong có lẽ không thể sinh ra nhiều âm khí, còn phải tìm chỗ thổ táng mới được.
- Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng anh Diệp, anh có thể cho tôi tự do đi ra ngoài luyện công là được.
Nếu không anh không có thời gian dẫn tôi đi. Sau này tôi tự mình đi ra ngoài tìm chỗ luyện công, luyện xong sẽ hoàn lại.
Hơn nữa, tôi phát hiện năng lực hiện nay càng mạnh. Hình như cơ thể trời sinh cùng đất một chỗ, chui vào trong đất rất thoải mái.
Huyết cương nói.
- Chẳng lẽ cô có thể hấp thu khí hậu khác nhau ở từng khu vực?
Diệp Phàm hỏi.
- Hình như là vậy.
Huyết cương gật đầu nói.
- Cô nói xem, nếu tôi thông qua con dơi có thể hấp thu khí để chuyển hóa thành nội khí trong cơ thể.
Diệp Phàm hỏi.