Việc của một điểm tuy nhỏ, nhưng vấn đề nảy sinh trong đó tương đối nhiều. Một điểm du lịch xử lý không tốt sẽ ảnh hưởng xấu đến việc xây dựng những điểm khác.
Việc xây dựng du lịch trong Đại quy hoạch Hoành Không liên quan tương đối lớn. Đầu tư lên đến mấy chục tỷ.
Phạm vi liên quan là 2 địa phương Giang Hoa và thành phố Hạng Nam, dân số nằm trong khu du lịch len đến mấy triệu người. Nhìn từ quy mô mà nói thì chắc chắn quá lớn.
Nhưng công việc của chúng ta phải làm cẩn thận đến từng nhà, từng người thì mới được. Phải làm cho quần chúng vừa lòng.
Lấy chuyện “Thổ Vương gia” hôm đó ra mà nói, nếu xử lý không tốt, việc xây dựng của các anh sẽ triển khai thế nào?
Hôm nay anh vừa xây xong thì lại có người đến phá hoại, như thế có thể triển khai tiếp sao? Không được, tuyệt đối không được.
Cho nên công việc phải tỉ mỉ, mỗi một công trình xây dựng đều phải làm thật rõ ràng. Bằng không, e là phát sinh ra những phiền phức rất lớn.
Từ đó ảnh hưởng đến tổng thể các hạng mục trong đại quy hoạch của Hoành Không. Con mối tuy nhỏ nhưng nó cũng có thể phá đê, các đồng chí ạ, chúng ta nhất định không thể lơ là được, làm như thế sẽ xảy ra đại loạn.
Trương Cổ Khánh cười nói, tuy nhiên ai cũng có thể nghe thấy gã đang phê bình Diệp Phàm.
- Việc ngày hôm đó nhất định sẽ kịp thời xử lý, hôm đó tôi đã yêu cầu người có trách nhiệm liên quan ở thành phố Thiết Hà và Hạng Nam đi tìm hiểu tình hình rồi.
Lãnh đạo địa phương cũng rất coi trọng vấn đề, lập tức cử người đi điều tra việc đó. Bước đầu tìm hiểu đó chính là việc tranh chấp một ngôi mộ giả.
Trong đó, đương nhiên là tranh chấp liên quan đến lợi ích sau khi việc xây dựng thành công. Từ việc xảy ra ngày hôm đó tôi cũng nhìn ra chỗ còn thiếu sót trong công việc của chúng tôi.
Chúng tôi sẽ hết sức cải tiến, cố gắng làm cho Đại quy hoạch của chúng tôi hoàn thiện.
Diệp Phàm nói.
- Một ngôi mộ giả. Diệp tổng, anh nói cũng nhẹ nhàng quá nhỉ.
Lúc này đồng chí Chánh văn phòng của Trương Cổ Khánh Dương Định Đồng cười nhạt nói.
- Lẽ nào lại không phải?
Diệp Phàm hỏi lại.
- Tuy là một ngôi mộ giả, nhưng vấn đề nảy sinh bên trong lại tương đối lớn. Đoàn khảo sát chúng tôi đã sử dụng nửa ngày để quay trở lại 2 thị trấn đó khảo sát một lượt rồi.
Phát hiện vấn đề nảy sinh rất lớn về vấn đề quy hoạch “Thổ Vương gia” của Tập đoàn Hoành Không.
Đại bàn liên quan đến Thổ Vương gia không hề nhỏ, phạm vi lên đến 2 dặm. Vấn đề đất đai đã giải quyết được hay chưa?
Những liên quan đến đất đai của hậu duệ đã giải quyết chưa? Còn nữa, điểm du lịch còn phải mở ra một con đường nhỏ, vấn đề này các anh đã giải quyết chưa?
Vấn đề liên quan đến quyền sở hữu đất đai các anh đã giải quyết chưa? Còn có…từ những vấn đề này có thể nhìn thấy vấn đề là tương đối nhiều đấy.
Nó chứng tỏ cái gì, chứng tỏ Đại quy hoạch Hoành Không rất không hoàn thiện. Suy nghĩ rất không chu đáo. Một vấn đề nhỏ như thế cũng làm thành như vậy, phương diện lớn hơn chúng tôi rất lo lắng.
Nếu Đoàn Khảo sát không thể báo cáo những vấn đề thực tế này lên trên, sau này nếu thực sự được phê duyệt mà xảy ra vấn đề lớn thì phải làm sao? Đó chính là trách nhiệm của những đồng chí trong Đoàn Khảo sát chúng tôi.
Dương Định Đồng nói, giống như nã một loạt pháo. Kéo toàn bộ thành viên Đoàn Khảo sát vào.
- Đây liệu có phải là nguyên nhân có người đã đã gây hay không?
Ngũ Vân Lượng chen vào một câu.
- Cái gì mà nguyên nhân có người gây ra, Tổ Khảo sát chúng tôi đã tập trung phân tích tìm hiểu về việc này. Căn bản chính là người nhà họ Thiết của 2 trấn tranh chấp vì phần mộ của tổ tiên mà thôi.
Việc như thế đã xảy ra ở nhiều nới ở Tập đoàn Hoành Không. Ví dụ như phạm vi bao trùm của núi Thiên Thông quá lớn, có một số địa giới đã vượt quá phạm vi đất đai mà Đại quy hoạch đã đề cập đến.
Đất của người ta bị vô cớ bị anh đưa vào trong quy hoạch, lẽ nào người ta lại im lặng không lên tiếng hay sao? Những vấn đề này không giải quyết tốt thì việc xây dựng du lịch làm sao mà tiến hành được.
Ngay cả như Thổ Vương gia, công trường xây dựng bây giờ chẳng phải là đã phải dừng thi công rồi sao? Nếu nhiều nơi cũng phải dừng lại như thế thì việc xây dựng của Đại quy hoạch Hoành Không sẽ làm thế nào?
Vấn đề nảy sinh trong đó rất đáng lo đấy.
Dương Định Đồng “hừ” nói, gã được đà không bỏ qua.
- Ha ha, theo chúng tôi tìm hiểu được, việc tranh chấp Thổ Vương gia chắc chắn là có người gây ra.
Diệp Phàm đột nhiên cười bình tĩnh.
- Diệp tổng, nói thì phải có bằng chứng. Anh nói như thế có phải là ám chỉ là Đoàn khảo sát chúng tôi đang nói dối hay không? Ăn không nói có, khi khảo sát không tận tâm, hồ đồ có phải không?
Dương Định Đồng chính là người phát ngôn của Trương Cổ Khánh.
- Tôi không nói như thế, tuy nhiên, các anh chỉ là nhìn thấy những thứ bên ngoài chứ chưa phát hiện ra bản chất của sự việc.
Diệp Phàm “hừ” một tiếng lạnh lùng.
- Ồ, còn có bản chất của vấn đề nữa sao. Chúng tôi ngồi đây đều muốn nghe rốt cuộc bản chất đó là gì? Đồng chí Diệp Phàm, hy vọng anh sẽ nói bản chất của sự việc ra với thái độ thực sự cầu thị.
Trương Cổ Khánh nói.
Diệp Phàm nghe xong, sau đó nói,
- Các vị lãnh đạo, sau khi việc này xảy ra tôi đã chỉ thị cho đồng chí Bao Nghị của lực lượng Công an Hoành Không phái người đi điều tra.
Vừa rồi đã nhận được báo cáo của anh Bao nói là đã cơ bản điều tra ra. Bây giờ anh ấy đang ở ngoài cửa, hay là để anh ấy vào báo cáo một chút với các vị lãnh đạo ngồi ở đây về tình hình thực tế của sự kiện Thổ Vương gia?
- Ừm, gọi anh ta vào đi.
Chiêm Hữu Quang mới là lãnh đạo có cấp bậc cao nhất ngồi ở đây, ông ấy gật đã gật đầu, An Bình Phong cũng gật đầu. Còn sắc mặt của Trương Cổ Khánh và Dương Định Đồng đã nặng xuống, không nói lời nào.
Không lâu sau Bao Nghị đã vào trong, sau đó vừa đưa ra tất cả các bằng chứng vừa báo cáo.
Không lâu sau, công an viên còn đem cả người làm chứng vào trong phòng để thuật lại sự việc.
- Đồng chí Mộc Phương Hùng, anh nói việc này là do Tổng tài Ngô Trung Bảo chỉ thị, anh có bằng chứng gì để chứng minh không?
Việc này anh phải suy nghĩ cẩn thận, đồng chí Ngô Trung Bảo chính la Tổng tài của Tập đoàn Cơ khí TQ, cán bộ cao cấp được hưởng đãi ngộ của cấp Phó Bộ.
Anh phải nhớ nếu vu khống thì hậu quả rất nghiêm trọng.
Trương Cổ Khánh không đành được đã hỏi. Gã nghi ngờ việc này liệu có phải là do Tập đoàn Hoành Không dựng lên để nhắm vào Ngô Trung Bảo.
- Tuy tôi không phải là luật sư chuyên nghiệp, nhưng công ty của tôi lại có luật sư chuyên nghiệp. Tôi sẽ không vô cớ vu oan cho người nào.
Hơn nữa, đương nhiên tôi hiểu rõ tính nghiêm trọng của việc này. Vì sao tôi không chỉ trích người khác mà lại chỉ trích Ngô Trung Bảo, đương nhiên, tôi cũng có bằng chứng để chứng minh tất cả thì mới dám nói như vậy.
Sự thật mà, có phải quan trọng nhất vẫn phải là bằng chứng.
Mộc Phương Hùng nói, Bao Nghị đưa ra “đòn sát thủ” – một cuốn băng từ.
Sau khi cuộc nói chuyện của Ngô Trung Bảo và Mộc Phương Hùng được phát ra, tất cả hội trường đều ồ lên dị nghị. Còn đám người Trương Cổ Khánh thì tròn mắt ngơ ngác.
- Chúng tôi đã phân tích vụ án và đưa ra kết luận, sự kiện Thổ Vương Gia vốn là một sự kiện rất nhỏ.
Còn bước đầu khai phá Tập đoàn Hoành Không đã cử nhân viên liên quan xuống giải quyết cơ bản hết cả rồi.
Người họ Thiết ở 2 trấn đều đã được giải quyết. Tuy nhiên sau đó Ngô Trung Bảo lại sai người gây chuyện như thế, khiến cho sự việc càng ngày càng lớn.
Việc xảy ra ngày hôm đó rõ ràng là một sự việc có mưu đồ độc ác muốn phá hoại Đại quy hoạch Hoành Không.
Bằng không, làm sao lại đúng lúc như thế. Chúng tôi lần theo những dây tơ đó cuối cùng đã tìm ra được chủ mưu chính.
Tuy nhiên, đồng chí Ngô Trung Bảo là Tổng tài của Tập đoàn Cơ khí TQ, lại là cán bộ do Ủy ban Quốc tư trực tiếp tiếp quản lý, được hưởng sự đãi ngộ cấp Phó Bộ.
Cho nên phía Công an Hoành Không chúng tôi không quản lý được ông ta. Cho nên mong các vị lãnh đạo đưa ra chủ ý. Tôi chờ chỉ thị của các vị lãnh đạo.
Bao Nghị vẻ mặt nghiêm túc, đương nhiên cũng tỏ ra không có quyền để xử lý Ngô Trung Bảo.
Tỉnh Thiên Vân và tỉnh Điền Na, đều không có quyền này. Duy nhất chỉ có thể là đồng chí Trương Cổ Khánh từ Chính Vụ Viện xuống. Bao Nghị nhét “cây đao” này vào tay Trương Cổ Khánh, phải làm cho gã này khó chịu một chút.
Việc xử lý Ngô Trung Bảo liên quan đến nhiều vấn đề lớn, Trương Cổ Khánh không thể ngu ngốc mà đón lấy “cây đao” này.
- Làm bừa!
Chiêm Hữu Quang và An Bình Phong đều tức giận “hừ” nói.
- Tôi sẽ lập tức báo cáo việc này với lãnh đạo Bộ.
Người phụ trách Ủy ban Quốc tư đi cùng xuống khảo sát nói.
- Ôi, việc này đương nhiên là có căn nguyên. Bởi vì Tập đoàn Hoành Không chúng tôi và Tập đoàn Cơ khí TQ có tương đối nhiều sản phẩm cùng loại với nhau.
Việc này đã tồn tại sự cạnh tranh tàn khốc. Thị trường là sự tàn khốc, khôn sống mống chết, đây chính là quy luật của thị trường, ai cũng không thể thao túng được.
Hơn 1 năm trở lại đây chúng tôi và bọn họ cũng có sự cạnh tranh tương đối lớn trên một số hạng mục lớn.
Tuy nhiên, vận khí của Tập đoàn Hoành Không chúng tôi tốt, hơn nữa về thực lực cũng hơn bọn họ một bậc. Không ngờ cạnh tranh bình thường bọn họ lại làm quá, đã gây ra chuyện như thế này. May là vẫn có thể điều tra ra, bằng không Tập đoàn Hoành Không chúng tôi nhất định bị chơi khăm rồi.
Khẩu khí của Diệp Phàm nặng nề.
- Việc này chúng tôi đều hiểu, cạnh tranh thị trường vốn là để thúc đẩy sự nâng cấp và mở rộng của sản phẩm cho tốt hơn.
Đồng chí Ngô Trung Bảo hoàn toàn có thể thông qua cách tân sản phẩm, khai thác thị trường để giải quyết. Vậy mà lại đi sử dụng thủ đoạn bất chính này.
Hành vi của đồng chí Ngô Trung Bảo là rất không đáng, nhất định phải nghiêm túc xử lý. Về việc này tỉnh Điền Nam chúng tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo Ủy ban Quốc tư.
An Bình Phong vẻ mặt nghiêm túc, nói.
- Việc này tạo nên rất nhiều ảnh hưởng xấu đối với Đại quy hoạch Hoành Không, cũng đã lừa dối các lãnh đạo, chuyên gia của Đoàn Khảo sát.
Hơn nữa, lãng phí thời gian khảo sát quý báu của các chuyên gia. Việc này, tính chất rất là nghiêm trọng, hành vi rất đáng xâu hổ.
Tỉnh Thiên Vân cũng sẽ yêu cầu lãnh đạo liên quan của Ủy ban Quốc tư xử lý những người liên quan trách nhiệm.
Chiêm Hữu Quang tỏ thái độ tiếp theo.
Cuối cùng, cuộc họp này lại biến thành cuộc họp phê bình đồng chí Ngô Trung Bảo.
Trương Cổ Khánh rất muốn chuyển chủ đề quay về quỹ đạo chính, tuy nhiên, vẫn không thể làm được.
Cuộc họp này cuối cùng cũng là tổng kết qua loa lại một số vấn đề rồi giải tán. 2 ngày sau đó lại khảo sát một vài chỗ.
Trương Cổ Khánh có lẽ cũng cảm thấy có chút ngớ ngẩn vô vị, hơn nữa, việc này Chủ tịch Đường chỉ thị ngầm, cánh tay không thể với tới được đùi, cho nên đồng chí Trương đánh phải buồn bực thu binh trở về.
Trải qua việc như vậy, tổ chuyên gia cũng chẳng còn có ai có lời chỉ trích đối với Tập đoàn Hoành Không nữa.