Vậy cái gì thể hiện khu kinh tế Hoành Không cùng phát triển? Các anh cũng không thể từ bỏ địa khu Giang Hoa để đi làm du lịch có phải không?
Vậy tách rời, đó là đem vứt địa khu Giang Hoa bên ngoài. Lúc xin dự án địa khu Giang Hoa là một trong những chủ thể bên trong.
Hiện giờ xin thành công có tài chính cấp xuống lúc đó vứt bỏ chút tôi. Vậy có phải khi yếu muốn dùng chúng tôi, đấu tranh anh dũng cũng muốn dùng chúng tôi đến khi thu hoạch lại không có chúng tôi.
Nếu Chủ tịch Diệp thật sự phân phối như vậy, địa khu Giang Hoa tuyệt đối không đồng ý. Chúng ta sẽ phản ánh lên cấp trên. Mộc Thành Chương khí thế vang dội.
- Đồng chí Thành Chương, anh suy nghĩ vậy là sai lầm rồi. Tôi đã nói là vứt bỏ Địa khu Giang Hoa đâu?
Đây là lý luận kiểu gì, vừa rồi tôi nói trọng điểm có ý khác. Du lịch núi Thiên Thông đã bao gồm cả địa khu Giang Hoa.
Tôi nói việc du lịch trọng điểm thật ra đã nói cả về địa khu Giang Hoa. Còn các anh nói kinh tế thành phố Hạng Nam phát triển tốt hơn so với các anh thì không lo.
Bởi vì, số tiền kia không phải là để giúp đỡ người nghèo mà dùng để phát triển. Hơn nữa dùng để phát triển trọng điểm. Nếu đồng chí nào cho rằng nên giúp đỡ người nghèo thì tôi không khách khí nói một câu, mời các anh đến tìm người giúp đỡ người nghèo.
Việc này phải phân rõ. Nếu lúc trước nói là giúp đỡ người nghèo căn bản số tiền này sẽ không cấp. Giọng Diệp Phàm nặng lên.
- Đúng vậy, số tiền kia là do các dự án trọng điểm lấy về. Chủ yếu dùng để giúp đỡ các công ty trọng điểm cải tiến kỹ thuật và phát triển.
Nói trắng ra, tiền này phê lúc đó chủ yếu là lấy Tập đoàn Hoành Không là chính mới có thể phê duyệt xuống.
Mà hỗ trợ đại quy hoạch Hoành Không là phụ trợ thôi. Người của ủy ban kinh tế xuống Bành Nhất Khải nói.
Diệp Phàm vừa nghe thật ra cảm thấy khá kinh ngạc. Bởi vì, Bành Nhất Khai hình như không cùng phe với mình.
Người này ra vẻ vẫn là người của Nhậm Thời Mãn, xuống dưới chính là ủng hộ công tác của Nhậm Thời Mãn. Hôm nay lên tiếng khá kỳ lạ.
Nhậm Thời Mãn hình như cũng cảm giác được cái gì, anh ta nhìn Bành Nhất Khải một cái hừ lạnh - Nguyên tắc thứ mười một của mục tiêu cùng phát triển là cái gì, tôi nhớ rất rõ ràng. Đó là phải xây dựng nông thông mới chủ nghĩa xã hội khoa học.
Đẩy mạnh phát triển kết cấu công nghiệp, phát triển ngành dịch vụ nhanh hơn, xúc tiến phối hợp phát triển giữa các khu vực, xây dựng mô hình tiết kiệm tài nguyên, xây dựng môi trường xã hội hài hòa, thực hiện chiếc lược giáo dục và phát triển nhân tài.
Tăng cường cải cách thể chế, thực hiện chiến lược đôi bên cùng có lợi, đẩy mạnh xây dựng xã hội chủ nghĩa khoa học hài hòa.
Tăng cường xây dựng nền chính trị chủ nghĩa xã hội khoa học, tăng cường xây dựng văn hóa chủ nghĩa xã hội khoa học, tăng cường xây dựng quốc phòng và quân đội, thành lập kiện toàn quy hoạch thực thi bằng pháp luật.
Các đồng chí, chúng ta chớ quên, lần này tiền phê duyệt xuống là cho đại quy hoạch.
- Đúng vậy, Bí thư Nhậm nói quá đúng, hơn mười tỷ này chính là cho đại quy hoạch.
Các anh xem, đẩy mạnh cơ cấu công nghiệp, tối ưu hóa, phát triển công nghiệp dịch vụ, tăng cường phát triển khu vực, xây dựng mô hình tiết kiệm tài nguyên. Có phải là trụ cột trong quá trình phát triển của đại quy hoạch Hoành Không không?
Lần này phê duyệt trọng điểm là công trình và dự án trọng điểm. Hơn nữa là Tập đoàn Hoành Không là trụ cột. Lam Tồn Quân nói.
- Đồng chí Tồn Quân, anh căn bản là bắt chước. Như vậy là không được, là lệch khỏi quỹ đạo chính sách của chúng ta. Nhậm Thời Mãn nghiêm túc nhắc nhở.
- Bí thư Nhậm, ông nói việc này tôi cũng không rõ, cái gì là bắt chước? Tôi vừa rồi đều là sự thật, cũng là từ Bí thư Nhậm nói mới biết. Tôi không có chút bắt chước nào. Lam Tồn Quân cứng rắn đáp lại.
- Còn không phải sao, đẩy mạnh xây dựng chủ nghĩa xã hội khoa học và xây dựng xã hội hài hòa phía sau sao cậu không nói?
Thế nào gọi là hài hòa xã hôi, việc này xem ra còn cần tôi cho cậu đi học. Chúng ta phải xây dựng chủ nghĩa xã hội khoa học, xã hội hài hòa.
Phải pháp luật nghiêm minh, công bằng, thanh tín hữu ái, ổn định. Con người và tự nhiên hài hòa. Đây không phải là tôi nói mà là thủ trưởng nói trong cuộc họp.
Nếu chênh lệch giàu nghèo quá lớn, sao có thể hài hòa. Ví dụ như chúng ta giao hết tiền cho các công ty trọng điểm.
Thì những công ty này vốn phát triển cũng không tệ lắm, còn những công ty đang lâm vào tình trạng sắp phá sản thì sao? Thật sự phá sản thì các công nhân viên chức đi đâu kiếm ăn?
Khu kinh tế Hoành Không chúng ta làm sao mới có thể thực hiện việc xây dựng xã hội hài hòa này. Cho nên, số tiền kia phải tính chung và sắp xếp hợp lý.
Đồng chí Tồn Quân, chúng ta thấy anh phải tăng cường học tập lý luận. Công tác quan trọng nhưng học tập lý luận cũng không thể bỏ qua.
Nếu không, sẽ làm việc lệch ra khỏi quỹ đạo.
Nhậm Thời Mãn thiếu chút nữa nói mà nước miếng tung bay.
- Ha ha Bí thư Nhậm rất hiểu mười một về quy hoạch của nhà nước thôi. Diệp Phàm không ngờ cười quỷ dị khen Nhậm Thời Mãn một câu, ngừng một chút nhìn mọi người một cái nói thêm - Nhưng đó là mười một quy hoạch của nhà nước.
Mà đại quy hoạch Hoành Không của chúng ta cơ sở để xin tài chính là cái gì, các đồng chí, là dự án trọng điểm đi xin tài chính.
Lúc ấy khu kinh tế Hoành Không còn chưa thành lập,cũng có thể nói lúc ấy khu kinh tế Hoành Không chỉ là một ý tưởng mà chưa là sự thật.
Cho nên, tiền xin được không liên quan nhiều đến khu kinh tế Hoành Không và đại quy hoạch.
Lúc đó lý do để xin tiền là để giúp đỡ các công ty trọng điểm. Nói trắng ra, chính là để giúp đỡ Tập đoàn Hoành Không phát triển.
Thủ trưởng cũng đã xuống dưới, thấy được trường hợp xây dựng của đại quy hoạch Hoành Không. Mà xây dựng hài hòa xã hội đương nhiên là nhiệm vụ của khu kinh tế Hoành Không.
Nhưng một là một thôi, đối với nhiệm vụ này sau này chúng ta còn phải ra sức thực hiện.
Trước mặt còn có một cơ hội. Đó chính là nhét vào khu Lục Loan. Chúng ta có thể Chúng ta có thể bắt nhịp được với việc cải cách tổng hợp toàn quốc.
Mà hạng mục Khu thí điểm này có tác dụng rất rõ ràng đối với việc xây dựng xã hội hài hòa.
- Đồng chí Diệp Phàm, chẳng lẽ không bắt nhịp được với khu Lục Loan thì không phải xây dựng xã hội hài hòa hay sao? Vậy thì thành lập Khu kinh tế Hoành Không làm cái gì? Cách nghĩ này của anh phạm sai lầm rồi đấy. Nhậm Thời Mãn trực diện giao phong với Diệp Phàm.
- Phạm sai lầm, ha ha, đồng chí Thời Mãn, đừng có quy kết lung tung như vậy. Tôi nói trong Khu kinh tế không được xây dựng xã hội hài hòa à?
Xhhh là do thủ trưởng tối cao đề ra, là chiều hướng phát triển của toàn quốc. Tôi đề nghị nhập khu Lục Loan là để trải đường cho Khu kinh tế Hoành Không chúng ta
Mà phải bắt nhịp được với tỉnh thành thì cũng phải trả giá mà. Không thể chỉ để người ta hỗ trợ mình được có đúng không?
Cho nên, hỗ trợ chút tài chính cho khu Lục Loan là nước cờ đầu của chúng ta mà thôi.
Ông không bỏ ra đồng nào, người ta sẽ để ông "bắt nhịp" sao? Trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí đâu, câu này ở đây cũng đều là chân lý cả. Diệp Phàm nói.
- Đồng chí Diệp Phàm, vừa rồi anh nói số tiền này là để hỗ trợ công trình và hạng mục quốc gia.
Đây không phải là giúp đỡ ngyowif nghèo. Theo lý luận của anh mà nói, lấy năm trăm triệu từ số tiền này để cải tạo khu Lục Loan là đi ngược lại dự tính ban đầu khi xin tiền.
Cải tạo khu Lục Loan là toàn diện, để ăn khớp với khu thí điểm cải cách tổng hợp.
Mà khu Lục Loan cơ bản không có doanh nghiệp trọng điểm, trọng điểm của việc cải tạo ở đây là ở mảng thương mại. Cho nên, chúng ta cho họ tiền hoàn toàn không phù hợp với yêu cầu của số tiền này. Phong Hồ Ninh nói.
- Ha ha, đồng chí Hồ ninh, vừa rồi tôi cũng nói rồi. Phải xây dựng một xã hội hài hòa trong nội khu kinh tế Hoành Không, cũng ta cũng cần bắt nhịp với tỉnh thành.
Dù sao đây cũng không phải là việc nhỏ, cần phải có sự ủng hộ về chính sách và tài chính của cấp trên. Vì vậy lấy năm trăm triệu để mở cánh cửa lớn của tỉnh thành, về sau thu được hỗ trợ sẽ càng nhiều hơn. Đương nhiên, giúp đỡ người nghèo là môt chuyện, chúng ta nói số tiền này để hỗ trợ công trình và hạng mục trọng điểm là để chỉ tính trọng điểm của nó. Bất kể làm việc gì, không thể chỗ nào cũng bình bình như nhau được. Chỉ cần xác định được điểm trọng điểm trên cơ sở tương đối bình đẳng là được rồi. Diệp Phàm nói.
- Bí thư Nhậm, tôi thấy kéo dài mãi thế này cũng không ổn. Lúc này, Mhp nói.
- Ý của đồng chí Mhp là? Nhậm Thời Mãn nhìn Mhp.
- Hiện tại đã quá giờ ăn cơm rồi, chi bằng giơ tay biểu quyết việc này đi. Mhp nói.
- Ừm, giơ tay biểu quyết cũng không tồi. Mtc cũng gật đầu nói.
- Vậy giơ tay biểu quyết đi. Nhậm Thời Mãn nói.
Kết quả không khỏi khiến người ta bất ngờ.
Ủng hộ Diệp Phàm có Kiều Báo Quốc, Lam Tồn Quân, Cgs, Dương Chí Thăng, Bành Nhất Khải, cộng thêm Diệp Phàm nữa là sáu đồng chí.
Còn phản đối đề nghị này có Nhậm Thời Mãn, Phong Hồ Ninh, Mhp, Mtc, Nạp Mãi Đề Lâm, cộng thêm Dcd là sáu đồng chí, bởi vì không có mặt Cung Chí Quân, nên hai ý kiến bằng phiếu nhau.
- Đồng chí Chí Quân cũng là một trong những thành viên của bộ máy Ubql, về đề nghị của Chủ tịch tỉnh Diệp chúng tôi đã nói với anh ấy. Đồng chí Chí Quân lúc đó kiên quyết ủng hộ đề nghị của Chủ tịch tỉnh Diệp. Lam Tồn Quân nói.