Mục lục
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bắt đầu lại tất cả một lần nữa, không có ký ức và tình cảm của quá khứ thì chẳng phải là trở thành người khác sao?

Nói thật dễ nghe, đời này đã biết chắc là không tốt, làm sao tính toán cho kiếp sau?!

Hơn nữa, cho dù có phải chết thì cũng là bản thân nàng tự lựa chọn, cam tâm tình nguyện tìm chết mới được.

Bọn họ dựa vào đâu mà quyết định số mệnh của nàng?!

"Khoan đã! Không đúng... Sao ngươi có thể nghe thấy?!" Linh Phong tiên quân sửng sốt, lập tức hô to một tiếng.

 

Lúc này, Tống Anh lập tức hành động, trong tay lóe lên luồng sáng rực rỡ đủ sắc màu lao về phía hai vị tiên quân như dải lụa.

Khi tiếp xúc với hai người, luồng sáng lập tức quấn quanh lấy bọn họ, gánh nặng trong lòng Tống Anh đã được tháo gỡ.

 

Có thể trói lại được thì tốt! Có thể trói lại được nghĩa là hai tên này không chạy trốn được!

Tống Anh hoàn toàn không máu chiến, dù sao thì nàng cũng không biết hai vị thần tiên này có bản lĩnh ra sao.

Thay vì ngốc nghếch đánh qua đánh lại với đối phương thì lập tức kéo vào trong không gian, khiến bọn họ vĩnh viễn ở trong địa bàn của nàng, tỉnh táo lại rồi nhận sai sẽ tốt hơn nhiều.

 

Hai người còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị một luồng sáng quấn lấy, ngay sau đó lóe lên một cái rồi rơi vào một chỗ xa lạ.

 

Tống Anh cũng lập tức xuất hiện bên trong không gian.

 

Nàng biến ra một cái lồng giam màu vàng, nhốt hai người lại.

 

Sau khi làm xong hết tất cả, Tống Anh cong môi cười: "Thần tiên à?"

"Ngươi, ngươi là thần thánh phương nào?!" Linh Phong tiên quân run rẩy, "Ngươi không phải người phàm sao?! Không thể nào! Thần giới có mệnh bàn của ngươi mà!" 

Mệnh bàn là thứ gì? Có thể phá huỷ được không?

Tống Anh vừa nảy ra suy nghĩ này, mệnh bàn của nàng bên trong Thiên Cơ Cung đột nhiên vỡ vụn rồi biến mất không thấy đâu.

Tốc độ rất nhanh khiến những tiểu đồng đang bận rộn chưa phát hiện ra.

 

Bên trong không gian này, Tống Anh có thể quản lý tất cả.

 

Hơn nữa, nàng đều tu luyện trong những lúc rảnh rỗi.

Tuy bây giờ nàng không thể dời núi lấp biển, nhưng có thể nhẹ nhàng đào một cái hồ, đục ra một cái hang.

 

Ở chỗ này, nàng chính là tạo hóa, có thể thoải mái làm theo ý mình.

Nàng cũng có đủ tự tin rằng bây giờ hai vị thần tiên này đã không thể nào trốn thoát khỏi lòng bàn tay của nàng.

 

"Linh Phong... ngươi nhìn bên kia kìa..." Nguyên Sơn tiên quân chỉ vào gốc đại thụ khổng lồ sum suê cách đó không xa.

 

"Đó... Đó không phải là..." Linh Phong tiên quân nuốt nước miếng.



Tống Anh nghi ngờ quay đầu nhìn theo hướng đó rồi ra vẻ vô hại, hỏi: "Hai vị đại ca ca, các ngươi đang nói tới cái gì vậy?"

"..." Linh Phong tiên quân nheo mắt.

 

"Luân Hồi Chủng..." Nguyên Sơn tiên quân nhìn Tống Anh bằng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi: "Linh vật hộ thân của Yêu Vương, có thể hóa thành hoa cỏ, cây cối, phàm là thứ có sức sống thì nó đều có thể hóa thành.

Chỉ cần nó không ngừng hấp thụ sức sống thì yêu linh của Yêu Vương sẽ không bị tiêu diệt."

"Cái gì cơ? Yêu Vương?" Khỉ thật, nàng thật sự lấy nhầm kịch bản rồi sao?!

"Không phải ngươi... chính là..."

"Không phải!" Tống Anh lập tức lắc đầu, "Nhận nhầm người rồi!"

Cách gọi vô cùng trẻ trâu như vậy nhất định không phải là nàng!

Bọn họ cũng không tin biến số trước mắt này chính là Yêu Vương đã chết, nhưng sự thật là làm sao Luân Hồi Chủng có thể xuất hiện ở đây được?

Lúc này, trong lòng Tống Anh vô cùng buồn bực, thật sự muốn đến suối linh thủy ngâm mình một chút để đầu óc của mình bình tĩnh lại.

 

Vì sao lại khó như vậy chứ? Nàng chỉ muốn làm ruộng, nuôi mấy con yêu quái, không cần gì nhiều, một cái Vạn Linh Viên đã đủ rồi, nhiều hơn nàng cũng không quản nổi!

Cho dù cuối cùng không được thành tiên thì cả đời cũng đã sống không uổng phí.

 

Nhưng người này lại nói với nàng rằng nàng là Yêu Vương.

 

"Vậy ta... là yêu quái gì?" Đây là chuyện mà Tống Anh vẫn luôn tò mò nhất.



Là hạt giống? Ếch tinh? Hay là trâu tinh?

Linh Phong và Nguyên Sơn ngơ ngác trước câu hỏi của Tống Anh: "Ngươi còn không biết thân phận của mình à?"

Hình như bọn họ đã nói sai rồi, đáng lẽ lúc nãy không nên nói cho nàng biết nàng là Yêu Vương.

Bây giờ nàng đã biết, nếu nàng muốn ra ngoài hủy diệt thiên hạ thì phải làm sao đây?!

Xong rồi! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK