Mục lục
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Anh nói xong, Thanh Lạc công chúa vội vàng quỳ xuống đất: "Mẫu hậu, nhi thần không hề muốn nàng ngủ lại.

Cho dù ngủ lại thì cũng không thể nào chọn cung điện kia..."

"Chuyện này không quan trọng.

Công chúa, lúc nãy sao ngươi lại bỏ chạy thế? Ta còn tưởng rằng có quỷ đuổi theo ngươi đấy." Tống Anh nghi ngờ hỏi.

 

Sắc mặt của công chúa tái nhợt, đồng thời, dường như được nhắc nhở, nàng ta vội vàng nói: "Mẫu hậu, lúc nãy, lúc nãy Hoắc Vương phi thật sự rất quái dị, không chừng trên người nàng đã bị thứ không sạch sẽ bám vào!"

"Vớ vẩn!" Hoàng hậu cau mày.

 

Tống Anh thở dài: "Nương nương, ta cảm thấy cơ thể hơi không thoải mái.

Cũng không biết sao lại thế này, lúc nãy sau khi uống rượu xong thì cảm giác trong người kỳ lạ..."

Hoàng hậu vừa nghe vậy thì lập tức cho người mời thái y.



Thanh Lạc công chúa hơi giật mình, nhưng lại không hề sợ hãi.

 

Lúc này, thuốc đã hết tác dụng rồi.

Đây là trong cung, có rất nhiều loại thuốc sau khi uống vào thì không để lại dấu vết gì cả.

 

Tống Anh bóp đầu, dáng vẻ nàng ngồi đó quả thực trông không ổn lắm.

Nàng chỉ kí.ch th.ích độc tố trong cơ thể phát ra một chút mà thôi.

 

Không bao lâu sau, thái y đã tới đây, lập tức đưa tay bắt mạch.

Hắn cẩn thận nói: "Bẩm nương nương, mạch tượng của vị Vương phi này khí cơ tắc trệ, sơ tiết thất thường, hẳn là dấu hiệu của việc trúng độc..."

Tống Anh lấy khăn tay ra: "Lúc uống rượu, ta sơ ý làm dây ra ngoài miệng nên đã dùng thứ này để lau.

Ngươi có thể đoán được không?"

Thái y nhận lấy, cẩn thận ngửi một lát, sau đó thả lỏng: "Nương nương yên tâm, tuy nói là thuốc độc nhưng vấn đề không lớn, chắc hẳn chỉ là chút thuốc khiến người ta kích động, cảm xúc thất thường mà thôi, cũng không tổn hại gì đến sức khỏe, chỉ cần trở về nghỉ ngơi thật tốt là được." 

"Ồ, chẳng trách lúc nãy ta vừa nghe công chúa nói xong thì lập tức muốn đi vào cung điện kia xem thử." Tống Anh nghiêm túc nói.

 

Thanh Lạc công chúa đột nhiên nhìn chằm chằm nàng: "Không thể nào! Ta không có!"

Hoàng hậu lạnh lùng nhìn nàng ta, sau đó quay sang nhìn Tống Anh nói: "Có lẽ là kẻ nào đó không hiểu chuyện làm lẫn thuốc vào.

Bổn cung nhất định sẽ tra rõ để cho Vương phi một lời giải thích rõ ràng."

Trước khi đến đây, Tống Anh đã bị kiểm tra, tuyệt đối không thể mang thứ không thích hợp vào trong cung.

 

Vì vậy, thứ này đương nhiên do người trong cung chuẩn bị.



Hoàng hậu cũng biết tâm tư của Thanh Lạc công chúa nên lúc này không hề nghi ngờ gì mà lập tức xác định là nàng ta làm.



Tống Anh cũng không tranh cãi gì nữa, không hề hùng hổ đáng sợ, ngược lại còn khiến Hoàng hậu áy náy thêm mấy phần.

 

Bữa tiệc kết thúc.

 

Tống Anh và Cố Minh Bảo cùng trở về.

 

"Thanh Lạc, con thật hồ đồ! Nếu Vương phi xảy ra chuyện lúc ở cạnh con thì Hoắc Triệu Uyên có thể liếc mắt nhìn con thêm một cái sao!?" Sau khi cho mọi người lui xuống hết, Hoàng hậu nương nương lập tức trách cứ.

 

Thanh Lạc cảm thấy cực kỳ ấm ức: "Mẫu hậu, thật, thật sự không phải con! Con chỉ muốn hù dọa nàng để nàng tự lùi một bước mà thôi..."

"Hù dọa cũng không được.

Con có biết Hoắc Vương gia vì nàng mà cố ý tiến cung một chuyến, nói muốn làm phiền Hoàng thượng nhờ bổn cung chiếu cố nàng thật tốt.

Hắn đã mở miệng như thế, con còn cảm thấy Hoắc Vương phi này thật sự không được yêu thương chút nào sao?!"

Thanh Lạc nghe vậy thì hơi hoảng hốt.

 

Cố ý đi cầu Hoàng thượng?

Một thôn phụ làm sao xứng!?

"Bổn cung biết con ba năm nay lẻ loi một mình nên trong lòng khó chịu.

Hay là như vậy đi, cũng sắp đến kỳ thi rồi, chọn cho con một phu quân tốt từ những tiến sĩ lần này thì thế nào?" Hoàng hậu nói.



"Con, con không cần... Mẫu hậu, con muốn gả cho Hoắc Triệu Uyên, con đã bỏ lỡ rất nhiều năm..." Thanh Lạc nói xong, đột nhiên quỳ rạp xuống đất, "Hoàng hậu nương nương, xin người hãy vì phụ mẫu của thần nữ mà thỏa mãn nguyện vọng nhỏ bé này của thần nữ..."

Nếu nàng ta dùng thân phận công chúa, Hoàng hậu nhất định sẽ trách cứ.

Nhưng nếu nàng ta nhắc tới phụ mẫu, Hoàng hậu mới thật sự xem trọng suy nghĩ của nàng ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK