Mục lục
Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người này còn không ít, có khoảng mười mấy người.

Bọn họ vừa nhảy vào trong sân đã lập tức xác định mục tiêu vô cùng chính xác: "Mặc kệ những người khác, trói hai người này lại đưa đi.

Mau!"

Nói xong thì ra tay ngay tức khắc, không cho Tống Anh cơ hội mở miệng.

 

Cố Minh Bảo sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, đột nhiên móc trong ngực ra một con dao găm nhỏ để chuẩn bị tự vệ, còn dọa Tống Anh hoảng sợ một phen.

 

Sao một cô nương lại mang theo vũ khí sắc bén trong người chứ?!

"Khoan đã! Các ngươi tìm ai? Đừng có đánh nhầm đấy." Tống Anh mở miệng.

 

Nàng sợ mình đánh nhầm người.

 

"Đừng nói nhảm nữa!" Người ta hoàn toàn không nghe, mười mấy người lập tức lao thẳng đến chỗ nàng và Cố Minh Bảo.

 

Tống Anh nhìn thấy đối phương còn chuẩn bị sẵn cả bao tải.

 

Đáng tiếc, những người này còn chưa kịp đụng tới Tống Anh và Cố Minh Bảo thì đã bị Hổ Doanh Doanh đột nhiên lao tới chặn lại.

 

"Chúng ta có thể đánh lại không?" Vẻ mặt của Cố Minh Bảo như đưa đám.

 

Nàng ấy nghĩ kỹ rồi, sau này nàng ấy nhất định sẽ không đi tới ngoại ô kinh thành nữa! Luôn gặp phải chuyện tồi tệ!

Cố Minh Bảo cực kỳ nghi ngờ, có phải bản thân mình đã bị vận rủi bám vào người rồi không?

"Bây giờ ngươi nên suy nghĩ xem làm thế nào để trả thù thì hơn." Tống Anh nghiêm túc nói.

 

"???" Cố Minh Bảo cảm thấy khó hiểu.

 

Nhưng cảm xúc này không kéo dài được bao lâu thì nàng ấy đã hoàn toàn hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Tống Anh.

Lúc này, một mình Hổ Doanh Doanh đối đầu với mười đại hán, không biết làm sao mà sức lực của nàng ấy lại lớn như vậy, chỉ tung một chưởng ra đã khiến người nọ lập tức gục xuống đất, đã vậy trông gã còn hơi đáng thương nữa chứ!?

Khi người cuối cùng ngã xuống, trong đầu gã chỉ hiện lên hai chữ duy nhất, chính là: Mệt quá!

Là ai nói hai tiểu cô nương này ra ngoài không dẫn theo gia đinh, hộ vệ?!

Có một nữ nhân dữ như cọp mẹ thế này ở đây thì còn cần đến người khác nữa sao?!

Một con hổ bình thường cũng có thể đánh gục mười mấy người, huống chi là hổ tinh.

 

"Ngươi xem, là bọn họ phải lo lắng mới đúng." Tống Anh nghiêm túc nói, sau đó hỏi đám người nằm la liệt dưới đất: "Chùa này bị cháy là do các ngươi phóng hỏa đúng không?" 

Mặt người nọ xanh xanh đỏ đỏ, thậm chí còn không nhìn ra được diện mạo ban đầu.

 

Nghe thấy lời này, trong lòng giật thót: "Phải..."

Tống Anh vuốt tóc.

 

"Đúng là làm bậy mà." Nàng thở dài một tiếng rồi hỏi tiếp, "Các ngươi tìm ta làm gì? Ai sai các ngươi tới? Khoan, để ta đoán thử xem.

Là Tống Hầu gia hay là Tống Hoan?"

Bây giờ chỉ có hai vị này hận không thể gi.ết ch.ết nàng nhất.

 

"Bọn ta cũng không biết, là Liêu Tam gia tìm tới bọn ta..."

"Liêu Tam gia?" Tống Anh chưa từng nghe thấy cái tên này, chắc hẳn cũng là người trung gian bị mua chuộc mà thôi.

Hơn nữa, thật ra người đứng đằng sau là ai cũng không quan trọng, bởi vì bất kể là ai thì chắc chắn đều có thù oán với nàng.

 

"Chúng ta báo quan đi!" Tống Anh bình tĩnh nói, trông nàng giống như một sứ giả chính nghĩa.

 

Cố Minh Bảo cũng hồi thần lại từ cơn sốc: "Đúng, đúng! Phải báo quan!"

Lập tức sai nha hoàn của mình đi tìm người.

 

Chỉ với hai tội danh có ý đồ giết hại thiên kim của Trung Quốc Công và phóng hỏa chùa Thủy Vân đã đủ để bọn họ phải chết mười lần.

Phải biết rằng, toàn bộ ngôi chùa được xây dựng bằng gỗ, nếu không kịp thời dập lửa thì sẽ tạo thành thương vong, chính là gây ra tổn thất không thể đo lường được.

 

"Tống tỷ tỷ, ngươi không hỏi thêm mấy câu sao? Lỡ như có thể hỏi ra được manh mối thì sao?" Cố Minh Bảo hơi khó hiểu.

 

"Bọn họ chỉ đột ngột bị gọi tới thôi, có thể biết được chuyện gì chứ? Thay vì tốn nước bọt với bọn họ thì chi bằng để người khác ra tay." Tống Anh thản nhiên nói.

"Người khác?" Cố Minh Bảo sửng sốt.

Sao nàng ấy lại không hiểu gì vậy? Chẳng lẽ do nàng ấy quá ngốc ư?

"Là Tống Hầu gia.

Bất kể là ai làm, cứ tính lên đầu hắn ta là được.

Nếu hắn ta cảm thấy oan uổng thì tự nhiên sẽ điều tra thay ta.

Sau khi điều tra ra được, hắn ta sẽ giúp ta báo thù.

Không phải như vậy là được rồi sao?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK