Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1000





Tâm tư của người người đàn ông này luôn khó hiểu không đoán được, tới bây giờ cô ta vẫn không thể nhìn thấu anh ta.





“Trước kia anh ta từng dịu dàng như thế, vậy mà hôm nay chỉ còn lạnh lùng.





Nam Thùy Dương nắm chặt bút, hơi thở có chút run rẩy, nhìn chằm chằm vào chỗ ký tên, một lúc lâu sau mới đặt bút ký tên của mình.





Viết xong nét cuối cùng, trong lòng cô ta nhíu chặt lại, từ nay về sau cô ta và người đàn ông này sẽ không có quan hệ gì nữa sao?





Cô ta cắn chặt răng, cô ta không cam lòng, cực kỳ hận!





Nguyễn Cao Cường vãn luôn cho rằng cô ta không chịu ký tên, hôm nay lấy được bản thỏa thuận ly hôn có chữ ký này, anh ta lại cảm thấy có chút khó tin đưa Nam Thùy Dương bắt lây tay anh ta, vội vàng nói: “Bây giờ anh có thể dẫn tôi rời khỏi đây rồi chứ?” Cô sợ anh ta đổi ý.





Nguyễn Cao Cường nhìn về phía viện trưởng, viện trưởng kia lập tức hiểu ý anh ta: “Ngài muốn dẫn cô ấy đi lúc nào cũng được”





Nguyễn Cao Cường hơi gật đầu: “Vậy đi thôi” Anh ta dứt tay Nam Thùy Dương ra, quay người đi về phía cửa.





Nam Thùy Dương lập tức đi sát sau lưng.





Nguyễn Cao Cường trực tiếp đưa Nam Thùy Dương trở lại biệt thự, nhìn dáng vẻ chật vật kia, nhạt nhẽo nói: “Cô đi rửa mặt, thay một bộ đồ sạch sẽ khác, sau đó cầm theo hộ khẩu đi đến cục dân chính”





Nam Thùy Dương lập tức hiểu ra, hiện tại anh muốn cùng cô ta đi làm thủ tục ly hôn.





“Anh… Không thể cho tôi từ từ được à?” Cô ta mới từ chỗ kia trở về, trạng thái tinh thần rất kém.





Nguyễn Cao Cường không hề chớp mắt nhìn cô ta, nói: “Tôi nghĩ tôi đã nói rõ ràng khi trong bệnh viện tâm thần rồi chứ, sau khi cô ký tên rồi làm thủ tục ly hôn, tôi mới dẫn cô ra khỏi đó”





Nam Thùy Dương nắm chặt tay, móng tay véo mạnh vào lòng bàn tay: “Vậy có phải hiện tại nếu tôi không chịu đi làm thủ tục ly hôn, anh sẽ đưa tôi đến chỗ đó tiếp?”





Trên mặt Nguyễn Cao Cường cũng không có thay đổi gì: “Tôi hy vọng cô có thể làm theo thỏa thuận”





“Cho nên anh thật sự sẽ đưa t( giọng hơn rất nhiều.





Lúc này anh ta mới nhíu lông mày lại: “Tôi không muốn nói những trở lại đó?” Nam Thùy Dương cao lời thế này lần thứ hai, nếu cô muốn về đó, tôi sẽ thành toàn cho cô”





Đáy mắt Nam Thùy Dương oán hận nhìn anh ta, tới bây giờ cô ta vẫn không biết, anh ta lại là người lạnh lùng như vậy!





Vất vả lắm cô ta mới đè nén được sự phãn nộ đang cuồn cuộn xuống ngực, nặng nề nói: “Được, tôi phải đi rửa mặt, sau đó sẽ đến cục dân chính xử lý thủ tục ly hôn với anh” Cô ta sẽ làm như anh ta mong muốn.





Dứt lời, cô ta quay người đi lên lầu, nhưng lửa giận trong mắt vẫn bừng bừng bùng cháy.





Nguyễn Cao Cường đợi cô ta dưới lầu, anh cho rằng Nam Thùy Dương sẽ không chơi xấu nữa, cô ta rất sợ phải đến bệnh viện tâm thần lần nữa.





Nửa tiếng sau, Nam Thùy Dương đi từ trên xuống, sau khi rửa mặt hiện tại cô ta đã khôi phục dáng vẻ như trước.





Cô ta mặc một cái váy dài thiết kế, trên mặt trang điểm, trong tay mang theo một cái túi xách xa xỉ, thoạt nhìn không giống đang đi ly hôn, ngược lại như đi dự một buổi tiệc nào đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK