Tin tức Nguyễn Cao Cường sắp kết hôn đã được truyền đi khắp nơi như sợ có người không biết, con gái cô thấy cũng không kỳ lạ.
Đào Hương Vi nhẹ nhàng gật đầu: “Ừ”
Nỗi buồn bã tràn lên trong mắt Đào Vân Nhi: “Tại sao ạ? Tại sao ba lại kết hôn với người khác chứ?” Cô bé thật sự không chấp nhận nổi.
Đào Hương Vi không ngờ con gái lại có phản ứng lớn đến vậy, đáng ra cô nên chủ động nói chuyện này cho cô bé biết để nó chuẩn bị tinh thần mới phải.
“Mẹ và ba con ly hôn, hai người có cuộc sống của riêng mình, thế nên ba con kết hôn với người khác là chuyện rất bình thường mà”
“Vậy không phải có nghĩa là sau này mẹ kết hôn với người khác cũng rất bình thường sao?” Vành mắt Đào Vân Nhi hơi đỏ, vừa khổ sở vừa có chút tức giận.
Đào Hương Vi ôm con gái vào lòng, đau đớn nói: “Không đâu, mẹ sẽ không kết hôn với bất cứ ai nữa, sẽ không tìm dượng cho con đâu”
Trong lồng ngực, Đào Vân Nhi ngẩng đầu lên nhìn cô, vẫn không thể hiểu nổi: “Vậy tại sao ba lại có thể? Con còn tưởng ba và mẹ sẽ làm lành, người mà ba muốn kết hôn sẽ là mẹ”
Đào Hương Vi mấp máy môi muốn nói điều gì đó, bỗng nhiên phát hiện mình không biết nên giải thích thế nào cho con hiểu.
Thật lâu sau, cô mới lên tiếng: “Vân Nhi, mẹ nói cho con nghe, mẹ và ba con vĩnh viễn không thể tái hôn được. Mẹ nói thật”
“Tại sao ạ?” Đào Vân Nhi cực kỳ khó hiểu, sau đó lại hỏi: “Mẹ ghét ba lắm ạ?”
Đào Hương Vi hơi nhíu mày. Đến bây giờ cũng không thể nói là có ghét anh ta hay không, dù sao thì anh ta đã sắp kết hôn rồi, sau này anh ta sẽ không liên quan gì đến cô nữa.
Đào Hương Vi lắc đầu: “Bây giờ thì không ghét.”
“Vậy trước kia ghét ạ?” Nếu không thì ba mẹ đã không ly hôn rồi.
“Chuyện này không có gì hay để thảo luận cả, ba con muốn kết hôn với người khác là sự thật không thể thay đổi, sau này… Ba con vẫn là ba con, chăng qua con không thế yêu cầu ba con quá nhiều nữa” Đào Hương Vi nhắc nhở con gái mình.
Đào Hương Vi tựa đầu vào ngực cô ta, giọng thật khẽ: “Nhưng mẹ à… Con khó chịu lắm”
Đào Hương Vi chỉ có thể nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô bé: “Qua một thời gian là con sẽ chấp nhận được thôi, chỉ cần ba con còn tốt với con, huống gì con còn là con gái duy nhất của ba con mà”
“Vậy ba có sinh em bé với dì Nam Thùy Dương đó không ạ?” Cô bé rất để ý điều này.
Câu hỏi ấy làm Đào Hương Vi nghẹn lời, đồng thời trong lòng cũng uất nghẹn một cách khó hiểu.
“Mẹ không biết, đây là chuyện của họ” Cô thì thầm.
“Mẹ, giờ con muốn gọi cho ba, được không ạ?” Đào Vân Nhi hỏi ý kiến cô ta.
“Đó là ba con, con muốn gọi thì cứ gọi, không cần hỏi mẹ đâu” Cô sẽ không cản hai cha con tiếp xúc với nhau.
“Vậy còn dùng điện thoại mẹ để gọi nhé.” Đào Vân Nhi lấy điện thoại của cô rồi xuống giường.
Đào Hương Vi khó hiểu nhìn cô bé: “Con đi đâu vậy?”
“Con muốn lên sân thượng để điện ạ”“
“Con muốn nói riêng gì với ba sao?” Ngay cả cô cũng không thể nghe sao?
Vân Nhi cũng không sợ cô buồn lòng, gật đầu, nói: “Dạ, con có mấy câu muốn nói riêng với ba”
Đào Hương Vi hơi bất đắc dĩ nhưng cũng không cản cô bé: “Vậy con đi đi, nhớ mặc áo khoác vào, đừng để lạnh”
“Con biết Đào Vân Nhi cầm điện thoại của cô chạy lên sân thượng, gọi cho số của ba mình một cách thông thạo.
Lúc này Nguyễn Cao Cường đang xử lý công việc trong văn phòng, nhận được cuộc gọi từ con gái, anh có hơi bất ngờ vì bây giờ đã muộn lắm rồi.
Sau khi bắt máy, anh hỏi: “Sao con còn chưa ngủ?”