Thân hình cao lớn của Nguyễn Cao Cường bỗng dưng căng cứng, cả người trở nên cứng đờ khi nghe cô ta nói một câu như vậy.
Qua mấy giây anh ta mới đột nhiên kéo người phụ nữ ở trong lòng ra, mắt phượng nhìn chăm chằm cô ta: “Em nói cái gì? Lặp lại một lần nữa!”
Đào Hương Vi không tránh né chút nào, trực tiếp nghênh đón ánh mắt khiếp sợ của anh ta rồi lặp lại một lần nữa: “Em nói chúng ta kết hôn đi” Đây không phải là chuyện mà anh ta vẫn muốn trong thời gian qua sao?
Nguyễn Cao Cường vẫn không dám tin nhìn cô ta, lát sau nở nụ cười: “Em chạm phải thứ kỳ lạ gì à? Hay là em muốn trêu chọc anh?”
Không phải cô ta vẫn luôn từ chối không muốn kết hôn sao? Tại sao bây giờ lại chủ động như vậy?
Anh ta nhớ tới những lời mà cô ta đã nói ở trước mặt truyên thông, cô ta vậy mà thừa nhận anh ta là chồng chưa cưới của cô ta ở trước mặt mọi người? Điều gì đã làm cho cô ta có thay đổi lớn như vậy chứ?
Anh ta thậm chí không thể tin được người ở trước mắt là Đào Hương Vi!
Nguyễn Cao Cường quan sát cô ta từ trước ra sau một lần rồi hỏi với vẻ không xác định: “Em thực sự là Đào Hương Vi mà anh quen sao?”
Nhìn thấy phản ứng của anh ta Đào.
Hương Vi cảm thấy hơi buồn cười: “Sao vậy?
Anh không muốn kết hôn với em sao?”
“Không phải là không muốn, mà là..” Anh ta dừng một chút rồi xích tới trước mặt cô ta, hai người bốn mắt nhìn nhau: “Em thành thật nói cho anh biết rốt cuộc em muốn làm gì? Tại sao lại nói những lời đó ở trước mặt phóng viên? Hay là em muốn…”
“Em không muốn gì hết, em chỉ muốn kết hôn với anh” Cô ta chủ động trái lại anh ta lại do dự?
Anh ta mím môi không nói gì, không thể tin được hạnh phúc lại tới nhanh như vậy nên luôn cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ Cuối cùng Đào Hương Vi nói thẳng: “Lâm Hương Giang đã nói hết tất cả mọi chuyện cho.
em biết… Tại sao anh lại chia tay với em”
Ánh mắt Nguyễn Cao Cường sa sầm, tiếng lòng cũng căng cứng theo, vì vậy…Cô ta đã biết hết tất cả rồi sao?
Thảo nào cô ta đột nhiên trở thành một người khác!
Ánh mắt của anh ta trầm lạnh nhìn chăm chăm cô ta, giọng nói cũng trở nên lạnh hơn: “Vì vậy em đồng ý kết hôn với anh nhưng thực ra lại là đồng cảm với anh?”
Bởi vì biết anh ta có gen của bệnh điên nên mới đồng cảm với anh ta sao?
Đào Hương Vi nhíu mày, không hiếu tại sao anh lại có loại suy nghĩ này?
“Em không phải là thánh mẫu nên không đến mức phải lan tràn sự đồng cảm”
“Vậy em..” Thân hình thẳng tắp của anh ta bước tới gần cô ta một bước bao phủ cả người cô ta ở trong phạm vi của anh ta, ngón tay.
thon dài nhéo cằm của cô ta: “Bởi vì em vẫn còn yêu anh nên mới muốn kết hôn với anh?”
“Thật khó để nói có yêu hay không nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không có tình cảm với anh, dù sao chúng ta cũng đã có.
con rồi, xem như là vì cho con bé một gia đình cũng cho em một gia đình nên chúng ta kết hôn là lựa chọn tốt nhất”
Anh cảm thấy không vui vẻ với câu trả lời của cô ta cho lắm nhưng ít nhất cô ta đã thừa nhận một chuyện, không phải là không có tình cảm với anh ta.
Nếu như tiếp tục bồi dưỡng tình cảm sau khi kết hôn anh ta tin tưởng cô ta sẽ lại yêu anh ta một lần nữa.
“Nếu em đã biết hết tất cả vậy nếu anh nói em rời khỏi ngành giải trí chỉ làm vợ của Nguyễn Cao Cường anh thì em có bằng lòng không?”
“Nguyễn Cao Cường, em đồng ý kết hôn với anh không có nghĩa là em phải hy sinh sự nghiệp của mình?”
“Thế nhưng anh không thích em xuất đầu lộ diện, không thích nhiều người nhìn em như: vậy” Cô ta chỉ thuộc về một mình anh ta mà thôi.
“Vậy làm phiền anh khoan dung, nhẫn nại một chút, em thích biểu diễn nên em sẽ không từ bỏ sự nghiệp của mình”
Nguyễn Cao Cường suy nghĩ rồi lùi lại một bước: “Hay là thế này đi, em có thể tiếp tục đóng phim nhưng mà không được đóng những bộ phim có cảnh thân mật, nếu không em diễn một bộ anh sẽ cắt bỏ bộ”
Đào Hương Vi đột nhiên cảm thấy hơi hối hận vì sự nhất thời xúc động của bản thân, chưa gì đã đồng ý kết hôn với anh ta nhanh như vậy, không phải anh ta quản quá nhiều rồi sao?
Nhưng mà anh ta yêu cầu với thân phận là một người chồng nên ngược lại có thể hiểu được.
Cô ta gật đầu: “Được, em có thể đồng ý với anh chuyện này”
“Còn một chuyện nữa” Anh ta nói ngay lập tức.
“Cái gì?”
Ánh mắt của anh ta sáng rực nhìn chăm chú cô ta, giọng nói trầm xuống: “Bây giờ chúng ta lập tức đi đăng ký kết hôn”
Cô ta giật mình, bây giờ? Có cần phải vội như vậy hay không chứ?
“Nhanh như vậy đã đổi ý rồi sao?” Thấy cô †a không trả lời, anh ta nằm chặt cổ tay của cô ta dẫn cô ta đi ra ngoài: “Em hối hận cũng vô ích!”
“Ôi…Anh dẫn em đi đâu vậy?” Cô ta bỗng nhiên lấy lại Thanh Dương.
“Anh đã nói với em rồi, đi đăng ký kết hôn!”
Anh ta tuyệt đối sẽ không cho cô ta cơ hội hối hận.
Khi Đào Hương Vi và anh ta từ trong cục dân chính đi ra thì trong tay đã có thêm một tờ giấy chứng nhận kết hôn.
Cô ta sững sờ nhìn chăm chăm quyển sổ màu đỏ ở trong tay, không thể tin được cô ta cứ như vậy đi đăng ký kết hôn với anh ta, trở thành vợ của Nguyễn Cao Cường danh xứng với thực!
Thấy cô không có biểu cảm gì mà vẫn còn ngơ ngác nhìn chằm chằm giấy chứng nhận kết hôn ở trong tay, Nguyễn Cao Cường nhíu mày: “Chúng ta đã nhận được giấy chứng.
nhận kết hôn rồi nên em có hối hận cũng đã muộn, từ nay về sau em hãy quyết một lòng đi theo anh làm vợ của anh đi”
Cô ta không hối hận, chẳng qua chỉ cảm thấy họ kết hôn quá đơn giản!
Cô ta thở dài: “Không ngờ không có hôn lễ gì, em cứ như vậy gả cho anh”
Nguyễn Cao Cường nghe vậy thì duỗi cánh tay dài ra ôm cô ta vào trong lòng: “Không phải chỉ là hôn lễ thôi sao, chuyện này đơn giản, quay về anh sẽ cho người chuẩn bị đến lúc đó em hãy gả cho anh một cách nở mày nở mặt !”
Đào Hương Vi vừa muốn nói gì đó nhưng một đám phóng viên không biết nghe được tin tức từ đâu xông tới.
“Hỏng bét, đi mau!” Cô ta kéo anh ta vội vàng đi lên xe để tránh né phóng viên.
Chỉ là đã quá trễ, các phóng viên lập tức vây quanh rồi đưa microphone tới trước mặt họ: “Nghe nói hôm nay hai người đi đăng ký ết hôn, vậy bây giờ hai người đã là vợ chồng rồi sao?”
“Tại sao khi sự việc được đưa ra ánh sáng mới kết hôn? Cô sợ bị fan hâm mộ mảng sao?”
“Con của hai người cũng đã lớn như vậy bây giờ mới đi lấy giấy chứng nhận kết hôn có phải bởi vì trước đó tình cảm không ổn định hay không?”
Các câu hỏi của phóng viên liên tục được đưa ra làm cho người ta hoàn toàn không có cách nào trả lời!
Mộ Dung Bạch kịp thời dẫn người tới ngăn cản phóng viên tạo khoảng cách cho họ, bảo vệ họ lên xe.
“Tôi muốn trả lời một câu hỏi, trước đó chúng tôi không không đi đăng ký kết hôn không phải bởi vì tình cảm không ổn định mà bởi vì chúng tôi cho rằng đây chẳng qua chỉ là một món đồ, nó không hoàn toàn đại biểu cho.
thứ gì cả, nếu mọi người cảm thấy chúng tôi cần phải đi đăng ký kết hôn thì chúng tôi cũng không ngại đi làm, thuận tiện muốn nói với mọi người một câu không chỉ giấy chứng nhận kết hôn mà không lâu sau chúng tôi cũng sẽ tổ chức hôn lễ” Nguyễn Cao Cường nói.
“A, vậy thì chúc mừng, khi nào hôn lễ của hai người sẽ được tổ chức?” Phóng viên tiếp tục hỏi.
Lần này Nguyễn Cao Cường không trả lời, anh ta che chở Đào Hương Vi lên xe.
Sau khi xe bắt đầu di chuyển cuối cùng đám phóng viên cũng bị bỏ lại, bên tai trở nên yên tĩnh Đào Hương Vi mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta ghé mắt nhìn người đàn ông ở bên cạnh: “Tại sao anh lại trả lời họ? Anh hoàn toàn không cần phải để ý tới họ” Đây là chuyện riêng của họ nên không cần thiết phải nói ra bên ngoài.
Ánh mắt anh ta nhìn chăm chú cô ta: “Anh chỉ muốn tỏ rõ tình cảm của anh dành cho em vẫn không thay đổi” Bàn tay anh ta nắm chặt tay của cô ta rồi đặt lên chỗ trái tim mình.
Cảm giác được nhịp tim mạnh mẽ của anh ta đã chạm vào thần kinh của cô ta, hô hấp của cô ta khẽ ngừng lại, khuôn mặt không hiểu tại sao lại cảm thấy hơi nóng: “Em…Em không nghi ngờ anh”
“Vì vậy anh hy vọng em cũng có thể nhanh chóng khôi phục tình cảm của em dành cho anh” Anh ta dùng sức kéo cô ta vào trong ngực.
€ô ta đụng vào lồng ngực của người đàn ông ngẩng đầu muốn nói gì đó thì anh ta cúi đầu trực tiếp hôn lên môi của cô ta…