Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1071


Nhưng hiện tại không ai có thể giúp cô ấy điều tra nguyên nhân vụ tai nạn xe hơi.


Trên vai đột nhiên có một luồng hơi ấm, ai đó từ phía sau choàng một chiếc áo khoác lên người cô ấy, trên áo khoác có hơi thở và nhiệt độ quen thuộc của một người đàn ông.


Còn chưa kịp quay đầu lại đã nghe thấy giọng nam trầm thấp của Dạ Hữu Khánh: “Tại sao em lại ăn mặc phong phanh ngồi ngẩn người ở đây vậy?”


Cô ấy đang ngồi trên xích đu trong vườn, phía tây hoàng hôn đang dần chấm dứt, màn đêm buông xuống.


Nhìn thấy đối phương đã trở lại, cô ấy liền thu hồi tầm mắt, mỉm cười nhìn anh: “Em không có việc gì, chỉ có thể một mình nhàm chán.”


Dạ Hữu Khánh ngồi xuống bên cạnh cô nhìn xung quanh: “Sao lại không có người làm ở bên cạnh em?”


Bọn họ đang làm gì vậy?


Không sợ cô gặp chuyện không may sao?


“Ngày nào cũng bị theo dõi, cảm thấy mình như đang ở tù, cho nên em đã bảo bọn họ ở trong nhà, đừng tới quấy rầy em”


Dạ Hữu Khánh nghe vậy không khỏi cau mày: “Là anh không chú ý tới em, bắt đầu từ ngày mai anh sẽ ở nhà làm việc với em”


Ánh mắt Lãnh Thiên Khuê sáng lên: “Có thể chứ?”


“Vì em, không có gì không thể”


Cô ấy hạnh phúc nhào vào trong vòng tay anh ta, thở dài một hơi: “Anh nói xem ngoại trừ chị Hương Giang thì em còn bạn bè nào khác nữa không? Tại sao không có ai đến gặp em? Trước đây mối quan hệ của em với những người khác không tốt sao?”


Cô ấy dựa vào trong ngực anh, không nhìn thấy một chút thay đổi trên khuôn mặt Dạ Hữu Khánh.


Hiện tại cô ấy đã cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người, bởi vì anh cô ấy có bất kỳ liên quan nào tới quá khứ. Những người có thể khiến biết được chuyện trước kia, anh đều đã cho người lén xử lý.


Lãnh Thiên Khuê nhận thấy người đàn ông bên cạnh mình đột nhiên im lặng, liền ngẩng đầu nhìn anh, thấy đối phương chợt cau mày, vẻ mặt có chút lạnh lùng.


“Có chuyện gì vậy? Có phải vì mối quan hệ giữa em với mọi người thực sự rất kém, cho nên không có bạn bè không?” Cô ấy đối với chuyện này vẫn có chút quan tâm.


Dạ Hữu Khánh sờ mũi, không nhìn cô ấy mà là khẽ gật đầu: “Ừm, quan hệ của em với mọi người quả thực không tốt.”


“Tại sao?” Cô ấy tỏ vẻ khó hiểu.


Trước đây cô ấy tệ như vậy sao?


“Bởi vì…”


Ngón tay mảnh khảnh của người đàn ông nghịch tóc cô ấy: “Tính ủ sự không tốt, tất cả mọi người không dám chọc giận Lãnh Thiên Khuê nhíu mày, cố gắng nghĩ lại nhưng không thể nhớ trước đây tính tình của cô ấy tệ đến mức nào.


“Vậy thì anh nói cho em biết, khi đó tính tình của em tệ đến mức nào?” Như thế nào mà đến bạn bè cũng không có?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK