Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 982





“Em nghỉ ngơi cho tốt đi, không cần quan tâm chuyện khác!” Nói xong, anh cầm lấy tay cô.





Đào Hương Vi hoảng hốt, rút tay về theo bản năng: “Nếu anh còn như thế, thì lần sau cô ta không chỉ hạ độc nữa đâu, mà là trực tiếp lấy dao đâm chết em đó!”





Đáy mắt Nguyễn Cao Cường hiện lên sự lạnh lẽo: “Anh sẽ không cho cô ta cơ hội làm như thế!”





Vốn dĩ anh còn nhớ ơn năm đó cô ta cản axit cho anh, nên lúc ly hôn đã chia cho cô ta không ít tài sản. Cô ta đã không cảm kích còn muốn lấy mạng Đào Hương Vị, vậy đừng trách anh vô tình.





Đào Hương Vi nhìn thấy sự lạnh lẽo trong mắt anh, bỗng nhiên hiểu được vì sao NHV lại làm ra hành động điên cuồng như vậy.





Anh ấy quá lạnh lùng với NHV, thái độ hoàn toàn không giống của một người chồng đối với vợ mình.





Cô nhìn thẳng vào anh, hỏi: “Anh ly hôn với cô ta thật sự là vì em sao?” Vô tình biến cô thành người gây tộ Ánh mắt Nguyễn Cao Cường nhìn cô tối đi vài phần. Lúc anh nhìn cô chăm chú, nó có hơi khiếp người.





Sau khi im lặng một lát, anh đáp lại: “Phải!”





Chỉ một chữ đơn giản như vậy thôi cũng đủ để khiến lòng Đào Hương Vi chấn động, nhìn anh không dám tin: “Anh!” Sao có thể như vậy được?





Cô không thể không thở dài. Chẳng trách Nam Thùy Dương muốn lấy mạng cô.





Đổi lại là cô, cũng khó mà chịu được chồng mình ly hôn với mình vì người phụ nữ khác.





“Nếu anh đã chọn kết hôn với cô ấy, vì sao lại ly hôn?” Lúc này cô đã hoàn toàn tin tưởng anh không có tình cảm gì với Nam Thùy Dương.





Chẳng lẽ tình cảm của anh đã phai nhạt từ ba năm trước? Hay phải nói là ngay từ đâu anh đã không có tình cảm gì với Nam Thùy Dương?





Nếu đã như thế, anh không cần thiết phải kết hôn với Nam Thùy Dương. Không ai có thể ép buộc được anh, không phải sao?





Vẻ mặt Nguyễn Cao Cường có phần trở nên kiêng kị. Anh đột ngột cúi người xuống, hai tay gác bên người cô, gần gũi đối diện với cô: “Anh thừa nhận, thật sự một nửa nguyên nhân anh ly hôn là vì em. Anh muốn quay lại với em để cho Vân Nhi một gia đình trọn vẹn, còn một nửa nguyên nhân khác, đương nhiên chính là nguyên nhân Nam Thùy Dương tự làm bậy.”





Bây giờ Nam Thùy Dương gây ra chuyện khiến cô tổn thương, đồng thời cũng làm lộ ra vấn đề trong cuộc hôn nhân này của bọn họ.





Trước đó ông già bắt anh kết hôn với Nam Thùy Dương, nên đoán trước được sớm muộn gì quan hệ này của bọn họ cũng tan vỡ.





Đào Hương Vi tựa đầu vào giường, không thể không nhìn vào ánh mắt anh, giọng có chút lạnh nhạt: “Tôi không muốn quay lại…”





Cô còn chưa nói dứt câu đã bị anh cắt ngang: “Em chắc chứ?” Anh đưa tay lên đặt nơi ngực cô: “Em chắc chẳn mình muốn nói đã buông bỏ anh hoàn toàn? Không có suy nghĩ gì với anh?”





Lòng cô bỗng nhiên căng thẳng hơn, hoảng hốt mở miệng: “Không có, tôi đã buông rồi!”





Từ khi anh kết hôn với Nam Thùy Dương, cô đã nói với mình rằng tất cả kết thúc rồi.





Nguyễn Cao Cường nheo đôi mắt phượng lại, nhìn cô chằm chằm một lát lâu đầy ý vị, mãi mới bật cười một tiếng: “Vậy thì được, vậy cứ xem như anh không còn suy nghĩ gì không an phận với em, nên anh mới cố gắng ly hôn. Tất cả đều là suy nghĩ của anh, em không cần để bụng cho thêm nặng nề!”





Anh ly hôn với Nam Thùy Dương là để chấm dứt một cuộc hôn nhân sai lầm. Anh không thừa nhận lỗi lâm của mình.





Nghe anh nói như vậy, DTV không biết phải trả lời anh như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK