Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 279: Em thích cô ta


Khi thấy Đào Hương Ví cầm lấy cây kéo, mọi người đều sửng sốt, nghĩ rằng cô ta tức giận muốn trả thù Hoàng Lê Cẩm Ly.


Nhưng không ngờ cô ta lại chạm vào chiếc váy dạ hội của mình và ngay lập tức, chỗ dính cà phê bị cô ta dứt khoát cắt đi.


Bây giờ, chiếc váy xinh đẹp ban đầu đã trở thành váy xẻ tà, lộ ra một cái chân thon dài trắng nốn, cực kỳ quyến rũ và gợi cảm.


Những người xung quanh không kiềm được mà hít một hơi, cô ta cũng quá dũng cảm!


Nguyễn Cao Cường nhìn chăm chẵm vào đôi chân đang lộ ra của cô. Đôi mắt đẹp của anh ta lập tức trở nên lạnh lẽo và các đường nét trên khuôn mặt cũng vô cùng căng thẳng.


“Như vậy thì tôi có thể tiếp tục thi đấu đúng không?” Đào Hương Vi nhìn Lâm Hương Giang và hỏi.


Lâm Hương Giang thấy hành động này của cô ta, đáy mắt hiện lên sự thưởng thức, gặp nguy hiểm mà không hoảng loạn, có thể nhanh chóng giải quyết tình trạng khó khăn của mình, cô càng ngày càng thích cô gái họ Đào này rồi.


“Đúng vậy” Lâm Hương Giang nói.


Cô nhìn Nguyễn Cao Cường, thấy mặt anh ta lạnh lùng, mày nhíu thật chặt, nhìn có vẻ thờ ơ nhưng anh ta bây giờ rõ ràng khác hẳn so với bình thường.


Cho nên anh ta vẫn rất quan tâm Đào Hương Vi.


Hoàng Lê Cẩm Ly tức muốn chết. Ban đầu, cô ta muốn đuổi người phục vụ thấp kém này đi nhưng không ngờ cô ta mặt dày ở lại.


“Váy đã rách như vậy, cô mà lên sân khấu thì thành không tôn trọng giám khảo và khán giả đâu” Hoàng Lê Cẩm Ly cười lạnh nói.


“Cô Nguyễn nói tôi có thể tiếp túc tham gia thi đấu. Hơn nữa, tôi không mặc quần áo lố lăng thì sao có thể nói là không tôn trọng được?” Đào Hương Vi thờ ơ trả lời.


Hoàng Lê Cẩm Ly khó chịu, người phục vụ thấp kém này dám cãi lại cô ưi “Dừng đi, trận chung kết sắp bắt đầu rồi, các cô có thời giai ư vậy thì thà đi chuẩn bị cho tốt. Tất cả án đi” Lâm Hương Giang không muốn Hoàng Lê Cẩm Ly phá hủy cuộc thi này.


Tất cả mọi người đều đi chuẩn bị. Đào Hương Vi cúi đầu và quay người đi đến nhà vệ sinh.


Đến khi đã rời khỏi tâm mắt của Nguyễn Cao Cường, cô ta thở dài một hơi, cũng may bây giờ không xem là quá xấu hổ.


Cô ta đang định đi vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị một sức mạnh kéo đi. Cô ta hoảng hốt ngẩng đầu và nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của Nguyễn Cao Cường đang ở trước mặt mình.


Cô ta căng thẳng, rút tay của mình về và lạnh lùng nói: “Anh định làm cái gì vậy?”


“Câu này phải là tôi hỏi cô mới đúng.” Đôi mắt đẹp của Nguyễn Cao Cường nhìn thẳng vào cô.


Đào Hương Vi buồn cười nhìn anh ta, lạnh nhạt nói: “Anh không nhìn thấy sao, tôi đến tham gia thi đấu, tôi còn có thể làm cái gì nữa?”


Ánh mắt của Nguyễn Cao Cường trầm xuống một chút: “Tại sao lại muốn tham gia thi đấu?”


Vì sao lúc nào cũng thấy cô ta gặp chuyện rắc rối vậy, cô ta không thể tìm một công việc ổn định hơn ư?


Đào Hương Vi cảm thấy rất buồn cười: “Vì sao tôi không thể tham gia thi đấu chứ?


Việc này có liên quan gì đến anh không?”


Cô dừng lại một chút, sau khi quan sát anh vài giây thì đột nhiên chế nhạo cười: “Lẽ nào anh nghĩ rằng tôi đến tham gia thi đấu là vì anh sao?”


Nguyễn Cao Cường nhíu mày, cực kỳ khó chịu khi thấy dáng vẻ này của cô.


Thấy Nguyễn Cao Cường không lên tiếng, Đào Hương Vì nói tiếp: “Anh yên tâm đi, tôi tham gia thi đấu chỉ vì muốn lấy được giải thưởng thôi. Em gái của anh rất hào phóng nên dù không thể trở thành người đại diện thì cũng có thể lấy tiền thưởng”


Con ngươi của Nguyễn Cao Cường bỗng nhiên co lại, ánh mắt lạnh lùng và sắc bén nhìn chằm chằm vào cô, lại là vì tiền tư.


“Nếu thiếu tiền như vậy tại sao cô lại không cầm tấm séc lúc trước tôi đưa cho cô?” Anh bình tĩnh nói.


Đào Hương Vi giật mình, sau đó cười thành tiếng, thậm chí còn cười đến đau cả bụng…


“Cô đang cười cái gì vậy?” Nguyễn Cao Cường nghiêm mặt, tức giận hỏi.


Khó khăn lắm cô mới ngừng được cười, nước mắt của cô đều đã chảy ra: “Nguyễn Cao Cường, anh cho tôi tiền thì tôi phải nhận ư? Anh nghĩ mình là ai? Chúa cứu thế ư?” Lời nói của cô tràn đầy chế nhạo.


Nguyễn Cao Cường mím chặt môi, chỉ nhìn chăm chäm vào cô mà không nói lời nào.


Sau khi nhìn anh ta một lúc, cô quay mặt đi: “Tôi muốn tham gia thi đấu, xin anh đừng làm phiền tôi nữa” Cô bước qua anh và rời đi.


Đào Hương Vi đi vào nhà vệ sinh, thấy khuôn mặt có chút trắng bệch của mình ở trong gương, vì son môi là đồ rẻ tiền nên bây giờ đã hơi phai màu.


Cho dù rẻ tiền nhưng cô vẫn muốn trang điểm lại. Cho dù là vì tiền thưởng nên mới đến đây nhưng nếu như có thể trở thành người đại diện cho nước hoa thì đây cũng là một khoản thu nhập khá lớn.


Cô ta lấy ra một thỏi son được mua ngẫu nhiên ở một cửa hàng nhỏ, vừa định tô lên môi thì đăng sau đột nhiên có một giọng nói vang lên: “Đợi đã”


Đào Hương Vi kinh ngạc, quay đầu lại nhìn thì thấy Lâm Hương Giang không biết đã đi vào từ lúc nào, Lâm Hương Giang đi đến, liếc nhìn thỏi son trong tay cô rồi lập tức nói: “Bộ đồ hôm nay của cô không hợp với màu son này”


Sau khi nói xong, cô lấy một thỏi son trong túi xách ra, dùng bông tẩy trang lau sạch vết son còn sót lại trên môi của Đào Hương Vi, sau đó giúp cô ta tô son.


Đào Hương Vi không kịp từ chối, Lâm Hương Giang đã nhanh chóng giúp cô ta tô son xong rồi.


“Bây giờ nhìn xinh đẹp hơn nhiều” Lâm Hương Giang nhìn cô ta một lúc, lập tức đặt thỏi son của mình vào tay cô ta: “Thỏi son này là tôi mới mua, chỉ dùng có một, hai lần thôi. Màu này không hợp với tôi nhưng lại rất hợp với cô, tôi tặng cô.”


Không đợi Đào Hương Vỉ lên tiếng, Lâm Hương Giang vỗ vai của cô ta: “Cuộc thi sắp bắt đầu rồi, cố gắng lên nhé” Cô nói xong lập tức đi ra ngoài.


Đào Hương Vi sững sờ vài giây, có phải cô ta cố ý đi vào để tặng son cho cô không?


Cúi đầu nhìn thỏi son trong tay mình, cô biết logo này, đây là một thương hiệu cực kỳ nổi tiếng… Cô đã từng rất thích mua son của thương hiệu này, nhưng bây giờ vì phải tiết kiệm tiền nên không thể mua nữa. Ngôn tình sủng


Thật ra vừa rồi Lâm Hương Giang đã nhìn thấy Nguyễn Cao Cường kéo Đào Hương Vì đi. Cô tặng son cho Đào Hương Vì không phải vì anh trai mình mà chỉ đơn giản là cô thưởng thức cô ta mà thôi Trận chung kết chính thức bắt đầu rồi, Lâm Hương Giang và người hướng dẫn cùng với các giám khảo khác ngồi ở hàng ghế đầu, đăng sau là hàng ghế cho các khách quý.


Tình cờ là con trai cô và Hà Tuấn Khoa cùng với Nguyễn Cao Cường đang ngồi cùng nhau.


Sau khi các thí sinh lên sân khấu và đi một đoạn hình chữ T xong thì phần biểu diễn tài năng bắt đầu.


Hoàng Lê Cẩm Ly bước lên sân khấu với một bộ váy dạ hội đính đá màu vàng lấp lánh, khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp, dáng người lại mềm mại đã thu hút sự cổ vũ của khán gi Tất nhiên, còn có một đội hỗ trợ đặc biệt đến cỗ vũ cho cô ta, có vẻ cô ta rất nổi tiếng.


Hoàng Lê Cẩm Ly múa một điệu múa cổ điển và nhận được những tràng pháo tay nồng nhiệt từ khan giả.


Sau khi điệu múa kết thúc, cô ta hất căm kiêu ngạo nhìn những người bên dưới như một cô công chúa. Cô ta tin tưởng mình chắc chắn sẽ giành được giải nhất trong cuộc thi này.


Tiếp theo là những người khác lên thi đấu, Đào Hương Vi bốc thăm được số thứ tự thứ hai từ dưới lên.


Khi nghe thấy người dẫn chương trình đọc tên của mình, cô hít một hơi thật sâu, sau đó bước lên sân khấu.


Mặc một chiếc váy dạ hội màu xanh dương với đường xẻ tà ở bên cạnh, đôi chân thon dài thấp thoáng khi bước đi, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp, giống như một đóa hoa bách hợp nhưng lại nhiều thêm phần gợi cảm và quyến rũ.


Nhất thời mọi người đều bị cô mê hoặc, nhìn đến mê mẩn.


Lâm Hương Giang cong môi nhìn cô gái trên sân khấu, đây chính là người đại diện mà cô muốn Không ai để ý răng Nguyễn Cao Cường âm thầm năm chặt tay, hơi thở dồn dập, thấy nhiều người nhìn chăm chằm vào cô như vậy, trong lòng anh cực kỳ khó chịu.


Cảm giác này giống như đồ vật của mình bị người khác mơ ước.


Anh cực kỳ nóng lòng muốn ngay lập tức kéo cô đi xuống, không cho phép cô bày ra sự gợi cảm của mình ở trước mặt mọi người.


Lâm Hương Giang vừa quay đầu lại thì thấy dáng vẻ như muốn giết người của anh 1a, lập tức đưa tay giữ chặt: “Anh à, em thích cô ta, anh đừng làm hỏng hoạt động của em chứ”


“Mẹ ơi, mẹ thích ai vậy ạ?” Con trai cô nghiêng người hỏi.


Ở bên cạnh, Hà Tuấn Khoa liếc cô một cái, đôi mắt anh lạnh đến mức khiến người khác rùng mình, ngay trước mặt anh mà cô dám nói thích người khác ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK