Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 572: Anh không thể khống chế được bản thân T


rên du thuyền ở biển Aegean.


Đào Hương Vi dựa vào lan can nhìn mặt biển giống như ngọc bích nhằm mắt lại cảm nhận vị mặn của biển do cơn gió thổi vào mặt.


Sau khi tổ chức hôn lễ với Nguyễn Cao.


Cường thì anh ta đưa cô ta đi hưởng tuần trăng mật, vốn dĩ phải đưa cả con gái đi cùng nhưng Vân Nhi nói muốn để họ trải qua thế giới của hai người nên con bé chủ động rời khỏi, không quấy rầy họ.


Con gái tri kỷ như vậy làm cho Nguyễn Cao Cường rất cảm kích nên tạm thời để con bé ở nhà Lâm Hương Giang còn anh ta và Đào Hương Vi bay thẳng tới nơi này.


Đào Hương Vi đang giang hai cánh tay tận hưởng khoảnh khắc thanh thản dễ chịu này thì có người ở sau lưng tới gần, ngay sau đó một đôi cánh tay mạnh mẽ ôm cô ta từ phía sau.


“Thế nào? Em có cảm thấy hài lòng với sự sắp xếp của anh không?” Nguyễn Cao Cường chống cằm lên vai cô ta rồi thì thầm hỏi.


“Xem như hài lòng.” Cô ta nhướng đôi mi thanh tú, trong mắt cất giấu ý cười.


“Anh đã sắp xếp xong hành trình tiếp theo, nếu như em muốn đi chơi ở đâu, muốn ăn cái gì đều có thể nói trước với anh”


“Vậy thì không cần, bây giờ em không muốn gì hết chỉ cần tận hưởng tất cả những thứ mà anh sắp xếp cho em là được rồi” Đến nơi này cô ta mới phát hiện ra những năm trước đây vẫn luôn bận rộn quay phim nên nhiều khi mệt mỏi không có thời gian nghỉ ngơi, bây giờ trầm tĩnh lại mới cảm thấy quá tuyệt vời.


Nguyễn Cao Cường nghe vậy thì xoay người cô ta đối mặt với anh 1a, đôi môi mỏng nhếch thành hình vòng cung: “Em tin tưởng anh vậy sao? Em không sợ anh lừa em sao?”


Cô ta vòng hai tay lên trên cổ anh ta: “Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng, anh lừa em không phải là tự lừa mình sao?”


Anh ta làm như có thật gật đầu: “Nói có lý”


sau đó cúi đầu nhìn người phụ nữ gần trong gang tấc, khó có thể tưởng tượng được cô ta sẽ tha thứ cho anh ta rồi lại có thể thuận lợi nhận giấy chứng nhận kết hôn và trở thành vợ chồng.


Anh ta nâng cằm của cô ta lên không kìm lòng được cúi đầu hôn lên môi của cô ta, cô ta cũng không trốn tránh đáp trả nụ hôn của anh ta.


Thân hình cao lớn của người đàn đẩy cô ta dựa vào lan can hôn càng sâu hơn, hai cơ thể kề sát vào nhau trở nên nóng rực.


Một nụ hôn khó có thể thỏa mãn anh ta nên trực tiếp ôm cô ta lên vừa hôn vừa đi vào trong phòng.


Lúc Đào Hương Vi lấy lại Thanh Dương thì phát hiện bản thân đã bị anh ta đặt năm ở trên giường, không khỏi kêu lên: “Anh…Anh làm gì vậy?


Người đàn quỳ xuống bên cạnh cô ta và bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của mình, mắt phượng kèm theo sự nguy hiểm và tính xâm lược nóng rực nhìn chằm chăm cô ta, giọng nói khàn khàn gợi cảm: “Làm chuyện giữa hai vợ chồng…”


Gò má cô ta nóng rực, muốn đứng dậy khỏi giường: “Bây giờ là ban ngày nên anh đừng làm loạn Anh ta trực tiếp ấn cô trở lại giường, cơ thể cường tráng đè cô ta xuống: “Ai quy định ban ngày thì không thể làm chuyện này? Bây giờ anh không thể khống chế được bản thân, anh muốn em” Anh ta rất ngay thẳng!


Anh ta không xấu hổ nhưng cô ta lại đỏ mặt, lòng bàn tay chống lên trên lồng ngực của anh ta: “Đừng làm loạn..” Khả năng phản kháng rất yếu ớt trái lại giống như là muốn từ chối nhưng vẫn đón nhận.


“Đừng từ chối anh, bây giờ anh đã là chồng hợp pháp của em” Dứt lời anh ta lại một lần nữa bịt chặt môi cô ta.


Cô ta không thể trốn thoát cũng không cách nào kháng cự lại người đàn ông nhiệt tình quá đáng này, chưa được một lát đã hoàn toàn đắm chìm vào sự tấn công của anh ta.


Lúc Đào Hương Vi tỉnh dậy, bầu trời bên ngoài du thuyền đã tối.


Người đàn ông chết tiệt…Giày vò cô ta hơn nửa ngày, anh ta giống như một con sói đói bụng đã lâu vẫn luôn cứ quấn lấy cô ta không thả.


Cô ta ngồi dậy phát hiện eo và chân của mình vừa đau vừa run, trên người còn hiện đầy dấu vết mà người đàn ông kia để lại, thực sự là không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào!


“Em tỉnh rồi sao?” Giọng nói từ tính của người đàn ông truyền đến sau đó anh ta đi tới Anh ta mặc áo sơ mi và quần dài giản dị nhìn có vẻ rất sảng khoái, không có cảm giác mệt mỏi chút nào!


Gô ta oán giận nhìn hắn chằm chằm anh ta, tại sao người mệt mỏi lại là cô ta chứ?


Nguyễn Cao Cường ngồi ở mép giường thấy cô ta tức giận rất không hài lòng thì không khỏi cong môi: “Tại sao lại khó chịu như vậy? Chẳng lẽ anh phục vụ không đúng chỗ nên làm em không hài lòng sao?” Anh ta vừa nói vừa đưa tay vén tóc mai lên tai cô.


“Anh làm em đau!” Cô ta trực tiếp lên án.


Anh ta híp mắt nhìn thấy dấu vết mờ nhạt ở trên người cô ta, nghĩ đến cảnh cả hai quấn lấy nhau ở trên giường thì anh ta lại cảm thấy miệng đẳng lưỡi khô, trong cơ thể có một dòng nước nóng chảy ngang qua.


Anh ta chắc chắn phải kiềm chế bản thân không thể lại làm cho cô ta mệt mỏi nữa!


“Xin lỗi, tất cả đều là lỗi của anh, anh không thể khống chế được bản thân” Anh ta vô cùng chân thành xin lỗi rồi tới trước mặt cô ta muốn kiểm tra: “Anh làm em đau ở đâu? Để anh xem”


Anh ta muốn kéo chăn ra thì cô ta vội vàng đẩy anh ta ra: “Không cần anh xem, em đau thắt lưng với đau chân!”


Ánh mắt sâu thẳm của Nguyễn Cao.


Cường đối mặt với cô ta, giọng điệu vô cùng trầm thấp: “Ngoại trừ những thứ này còn có gì khác không? Chỗ đó có đau không?”


Vốn dĩ Đào Hương Vi không nghe rõ, nhìn thấy vẻ mặt mập mờ của anh ta mới phản ứng được anh ta đang nói tới chỗ đó?


Người đàn ông này sao lại hỏi mà không biết xấu hổ như vậy chứ?


“Em xấu hổ cái gì chứ? Chúng ta là vợ chồng có chỗ nào ở trên người em mà anh không quen thuộc với chưa từng nhìn thấy chứ?” Anh ta hơi buồn cười nói Gô ta nhìn chằm chằm anh ta không nói gì, cô ta là loại người rất dễ dàng xấu hổ chứ không thản nhiên như anh ta.


“Nói thật cho anh biết, nếu như đau thì anh sẽ bôi thuốc cho em” Anh ta cũng không biết lúc bản thân động tình có làm cô ta bị thương hay không.


“Không cần, không đau!” Cô ta lớn tiếng nhấn mạnh rồi đẩy anh ta ra: “Em muốn đi tắm rửa “Anh đi pha nước cho em” Anh ta rất tích cực.


Chỉ lát sau anh ta từ trong phòng tầm đi ra: “Anh bế em vào trong”


Trước khi đến lượt cô ta nói không anh ta đã ôm cô ta sau đó đi về phía phòng tắm.


Anh ta đặt cô ta vào trong bồn tầm, mắt phượng vẫn luôn tràn đầy ánh sáng ấm áp: “Nhiệt độ nước đã thích hợp chưa?”


“Được rồi” Cô ta nằm ở trong bồn tắm, cả người khoan khoái cảm giác thật là thoải mái.


“Có muốn anh xoa bóp cho em không?”


Anh ta cười hỏi.


“Có loại phục vụ này nữa sao?”


“Em muốn thì đương nhiên sẽ có.”


Cô ta cong môi: “Vậy anh còn không nhanh lên”


Nguyễn Cao Cường đi ra phía sau xoa bóp cho cô ta, bàn tay thô ráp chạm vào làn da nõn nà của cô ta, cuống họng cảm thấy hơi khô ráo, hầu kết gợi cảm không tự giác hoạt động lên xuống.


Anh ta kề sát bên tai cô ta: “Anh muốn tắm với em”


Lúc này cô ta ngửi được hơi thở nguy hiểm nên từ chối mà không cần suy nghĩ: “Em không muốn! Anh lo xoa bóp cho tốt, không nên có ý đồ xấu!”


Anh ta nhìn chằm chằm cô ta một hồi lâu, nghĩ đến việc cô ta nói mỏi lưng đau chân cuối cùng vẫn từ bỏ suy nghĩ kia.


Sau khi tắm rửa xong Nguyễn Cao Cường đưa cô đến nhà ăn, trước đó anh ta đã bảo đầu bếp chuẩn bị xong bữa tối.


“Sao lại nhiều như vậy?” Đào Hương Vi nhìn xem một bàn dài bày đầy những món ăn ngon, hai người họ có thể ăn hết sao?


“Ban ngày tiêu hao rất nhiều năng lượng nên ăn nhiều để bồi bổ một chút” Anh ta chủ động cắt thịt bò bít tết cho cô ta Đào Hương Vi liếc xéo anh ta, anh ta nói chuyện không kiêng dè như vậy từ khi nào chứ?


“Anh sắp xếp ngày mai làm gì?” Cô ta tò mò hỏi “Anh sẽ dẫn em đi lặn, em có muốn không?”


“Đương nhiên muốn, em chưa từng được lặn xuống nước xem phong cảnh ở bên dưới.”


Cô ta không khỏi hơi chờ mong.


“Vậy thì ăn no một chút, ngày mai mới có sức để vận động”


Nàng cảm thấy dở khóc dở cười, bây giờ ăn no có ích gì vẫn còn cả một đêm đấy.


Trưa hôm sau Nguyễn Cao Cường thực sự đưa cô ta đi lặn.


Sau khi thay đối thiết bị, anh ta và cô ta cùng nhau nhảy xuống biển…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK