Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 708: Tránh né


Ngay lúc Thẩm Tịnh muốn kéo cánh tay Phạm Văn Đồng, anh ta dễ dàng tránh né.


Hai mắt anh ta híp lại nhìn kỹ người phụ nữ quyến rũ trước mắt: “Đừng nói với tôi chung quanh có paparazzi đang ẩn núp, không phải cô muốn dựa vào tôi để lăng xê bản thân chứ?”


Tay Thẩm Tịnh dừng ở giữa không trung, trên mặt xẹt qua vẻ lúng túng. Sau đó cô ta thu tay lại, làm bộ lơ đãng phẩy mái tóc dài một chút, đôi môi đỏ mọng cong lên: “Cho dù tôi muốn dựa vào anh để lăng xê bản thân thì cũng cần anh phối hợp mới được, anh nói không phải sao?”


Phạm Văn Đồng chỉ nhìn cô ta không lên tiếng. Cô ta lại tới gân thêm một bước, cười tủm tỉm nhỏ giọng nói: “Tôi thấy gân đây anh rất thân thiết với Đào Hương Vi, không phải hai người phim giả tình thật chứ?”


Phạm Văn Đồng đút một tay vào túi quần, cười như không cười, vẫn duy trì vẻ khách khí: “Chuyện này không liên quan gì tới cô, đúng không?”


Tuy rằng bọn họ đã từng diễn chung vài bộ phim, cũng có thể tính là quen biết, nhưng chỉ là bạn bè bình thường. Chuyện của anh ta còn chưa tới phiên cô ta hỏi thăm.


Thẩm Tịnh hơi nhướng cặp mày được tô vẽ tỉnh xảo: “Đúng là chuyện này không liên quan đến tôi, tôi chỉ muốn quan tâm một chút thôi. Mà thật ra tôi cảm thấy giữa anh và Đào Hương Vi không có cảm giác CP, nếu anh muốn tìm người xào CP, tôi cảm thấy tôi thích hợp với anh hơn”


Độ cong bên môi Phạm Văn Đồng nhiễm thêm một chút mỉa mai. Đúng là anh ta không đoán sai, cô ta chỉ muốn dựa vào anh ta lăng xê bản thân.


“Xin lỗi, tôi không có hứng thú với việc xào CP” Cho dù muốn xào, anh ta cũng sẽ không lựa chọn cô ta.


Anh ta nói xong lại đi lướt qua cô ta muốn rời khỏi. Thẩm Tịnh thu liễm nụ cười, lại ngăn cản trước mặt anh ta: “Anh không xào CP chẳng lẽ anh và Đào Hương Vi tới với nhau thật?” Cô ta không tin.


Phạm Văn Đồng không kiên nhẫn nhíu mày, có phải cô ta quá nhiều chuyện rồi không?


“Tránh ra” Anh ta không muốn nói nhảm nhiều với cô ta.


Trong mắt Thẩm Tịnh hiện lên vẻ không cam lòng: “Anh không cảm thấy tôi được hơn cô ấy sao? Tôi và anh đã hợp tác rất nhiều lần, tôi cảm thấy chúng ta càng ăn ý hơn” Cô †a vừa nói vừa muốn dựa lại gần anh ta.


Phạm Văn Đồng lại né tránh cô ta, ném ra một câu không chút tình cảm: “Mời cô không nên tự mình đa tình” Sau đó anh ta nhanh chóng rời đi, sợ bị cô ta tiếp tục dây dưa.


“Phạm Văn Đồng, anh..” Thẩm Tịnh giận dữ nắm quyền nắm tay, trong ngực nghẹn một cơn tức, nuốt không trôi.


Cô ta đang dùng phương pháp xào CP để dò xét anh ta. Vốn dĩ cô ta cho rằng anh ta chỉ dính chặt lấy Đào Hương Vi để tạo tin đồn, hiện tại xem ra tình huống không như những gì cô ta tưởng.


Chẳng lẽ anh ta thích Đào Hương Vi thật, đang muốn hẹn hò với Đào Hương Vi?


Thẩm Tịnh gọi trợ lý tới, phân phó: “Cô lập tức tìm người bám theo Đào Hương Vị, tôi muốn biết hành tung của cô ấy” Phạm Văn Đồng là người cô ta vừa mắt trước, không thể để Đào Hương Vi cướp mất!


Buổi tối Đào Hương Vi tắm chung với Vân Nhị, sau đó lại đọc truyện cổ tích cho con bé, cuối cùng con bé mới chậm rãi ngủ thiếp đi.


Cô nằm trên giường, một tay chống đầu nhìn con gái đang ngủ say, trong lòng là cảm giác không thể nói thành lời.


Cô rất luyến tiếc con gái, càng không muốn rời xa con gái, thế nhưng Nguyễn Cao.


Cường cưỡng ép xông vào cuộc sống của bọn họ, khiến bọn họ sắp không thở nổi. Cô chỉ có thể tạm thời rời khỏi con gá.


Hiện tại càng ngày Vân Nhi càng tri kỷ hiểu chuyện, phải xa con bé khiến cô càng thêm khổ sở.


Đào Hương Vi nhẹ nhàng vuốt đầu con gái, liệu cô có biện pháp nào để thu được quyền nuôi dưỡng con gái không?


Kiện Nguyễn Cao Cường ra tòa sao?


Không cần nghĩ cô cũng biết kết quả là cô thua.


Trong lòng hơi phiên muộn, lại cực kỳ quý trọng thời gian ở chung với con gái, lúc này cô không cảm thấy buồn ngủ chút nào.


Đột nhiên cô hơi khát, bèn đứng dậy đi ra ngoài tìm nước uống.


Hiện tại trời tối người yên, bảo mẫu trong nhà cũng đã đi ngủ, trong phòng khách chỉ có một bóng đèn u tối.


Cô đi thẳng tới bàn trà rót cho mình một ly nước. Lúc quay người lại, cô thình lình bị một bóng người đang ngồi trên sofa dọa tới giật nảy mình, ly nước trong tay thiếu chút nữa đã rơi xuống đất.


“A..” Cô nhỏ giọng kinh hô, lại sợ đánh thức đối phương, cô vô thức che miệng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK