Vừa mở miệng ra anh đã nói một câu đáng sợ như vậy. Nam Thùy Dương cảm thấy rùng cả mình.
Dù cô ta có thật sự không muốn sống nữa, thì bị anh hỏi như vậy, cô ta vẫn cảm thấy sợ hãi.
“Đúng! Mất anh rồi, em cảm thấy cuộc sống đã không còn ý nghĩa gì nữa”
“Cô muốn chết cũng đừng hại Vi Vi.”
Muốn chết muốn sống gì là tự do của cô ta, anh chỉ quan tâm đến Đào Hương Vi mà thôi.
Nam Thùy Dương kinh ngạc nhìn anh ta: “Anh!” Vốn dĩ anh không hề quan tâm đến sống chết của cô tai *W¡ Vi? Gọi tên thân mật như vậy, anh đã quay lại với chị ấy rồi sao?”
Ngực cô ta lại bắt đầu quay cuồng: “Vì sao anh có thể? Chúng ta còn chưa ly hôn đấy!”
“Không phải ly hôn chỉ là chuyện sớm muộn thôi sao? Huống chỉ bây giờ cô còn là người bỏ độc hại người, tòa án càng dễ nhận đơn ly hôn kial”
Anh ngừng một chút rồi nói tiếp: ‘Dù không ra tòa, đến lúc cảnh sát đưa cô đi, cô sẽ phải ở tù bốn năm. Quan hệ hôn nhân của chúng ta cũng coi như chấm dứt.”
Nam Thùy Dương nghe vậy thì hoảng sợ. Đi tù?
Phải rồi, cô ta bỏ độc, cả hai đều chưa chết, đó không phải giết người không thành sao?
Nam Thùy Dương đột nhiên sụp xuống. Cô ta sợ hãi bắt lấy tay của Nguyễn Cao Cường: “Em không đi tù đâu, xin anh đừng bắt em vào tù!”
“Ngay cả chết cô cũng không sợ, sợ ngồi tù gì chứ?” Giọng nói Nguyễn Cao Cường vừa lạnh nhạt vừa giễu cợt.
Chết có thể chấm dứt mọi chuyện, nhưng đi tù lại là một sự tra tấn khó chấp nhận được!
“Cao Cường, em… em đồng ý ly hôn, anh đừng bắt em vào tù được không?” Cô ta đã tận mắt nhìn thấy cảnh mẹ mình bị đưa vào ngục, biết bà ấy ở trong lao ngục bị dày vò đến mức nào. Sự tra tấn đau khổ như vậy, cô ta không muốn trải qua.
Trong lòng cô ta đột ngột dâng lên một chút oán hận vô hạn “Nguyễn Cao Cường! Sao anh có thể lật lọng như vậy? Lúc kết hôn anh đã nói sẽ cho tôi một cuộc sống yên ổn, bảo vệ tôi chu toàn, để tôi vê gia vẫn vô ưu vô lự. Vậy mà bây giờ anh lại bắt tôi vào tù!”
Chỉ vì được quay lại với Đào Hương Vị, anh vội vã bắt cô ta ly hôn, còn bắt cô ta phải vào tù. Sau đó anh có thể tận hưởng cuộc sống hai người cùng với Đào Hương Vi phải không?
Vốn dĩ Nguyễn Cao Cường phải đi, nhưng nghe được những lời lên án này của cô ta, anh lại quay đầu nhìn về phía cô ta.