Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 993





Nguyễn Cao Cường bên này đang làm thủ tục xuất viện, Hoàng Công Thành bên kia đã tới.





“Vi Vi, để ăn mừng em xuất viện, anh mua rất nhiều nguyên nấu ăn, đến nhà anh đi, anh làm món ngon cho em ăn” Hoàng “Thành nói.





“Không cần đâu, tôi đã đặt tiệc trong quán nhậu rồi” Nguyễn Cao Cường tiếp lời.





“Quán nhậu thì làm sao mà ăn được? Huống chi cô ấy mới rửa dạ dày không lâu, bây giờ chỉ có thể ăn những món thanh đạm nhà làm thôi” Hoàng Công Thành lập tức phản bác.





Nguyễn Cao Cường nhíu mày lại: “Trong quán nhậu cũng có đồ thanh đạm, hương vị tuyệt đối không tệ hơn bao nhiêu đâu”





“Hai người đừng cãi nhau nữa, em không đến quán nhậu, cũng không cần tổ chức tiệc lớn cho em làm gì cả, em chỉ muốn về nhà ăn một chén cháo thật đơn giản thôi” Lỗ tai Đào Hương Vi ong lên, hai người đàn ông không thể an tĩnh chút à?





“Mẹ, dì biết hôm nay mẹ xuất viện nên muốn tới thăm mẹ đấy” Vân Nhi đột nhiên nói với cô ất Lâm Hương Giang muốn tới đây ư?





Đào Hương Vi cuối cùng khôi phục lại tinh thần, lập tức nói với hai người đàn ông kia: “Hôm nay em sẽ ăn cơm với dì của Vân Nhi, các anh tự giải quyết phần mình đi”





Hai người đàn ông đều nhìn về phía đối phương, cô cứ vậy mà đuổi bọn anh đi sao?





“Dù sao cũng ăn cơm, vậy anh sẽ ở nhà nấu cơm cho bọn em”





Hoàng Công Thành vẫn rất kiên trì.





“Không cần đâu ạ, cám ơn anh” Đào Hương Vi tiếp tục từ chối.





Nguyễn Cao Cường giễu cợt liếc Hoàng Công Thành một cái, cười lạnh: “Chẳng lẽ anh không thể tự hiểu lấy được à, cô ấy đã từ chối anh”





Nói xong, một tay anh dắt con gái, tay kia ôm lấy vai Đào Hương Vi đi ra ngoài: “Chúng ta về nhà thôi”





Đào Hương Vi nhìn bàn tay to lớn của người đàn ông trên vai mình, cũng không hất anh ta ra, chẳng qua chỉ hơi nhíu mày.





Hoàng Công Thành thấy một nhà ba người bọn cô cùng nhau rời đi, trong lòng không khỏi trầm xuống, chẳng lẽ cô ấy đã chấp nhận đề nghị muốn tái hợp của Nguyễn Cao Cường rồi sao?





Sau khi bọn anh từ bệnh viện trở về không lâu, Lâm Hương Giang rất nhanh đã tới.





Cô dẫn con gái Gia Bảo theo, gần đây cận tư sâm cực kỳ bận nên không tới được, nhưng vẫn chuẩn bị quà để cô tặng cho Đào Hương Vi.





“Chào chị họ ạ” Gia Bảo cất giọng non nớt của mình chào hỏi Vân Nhi “Gia Bảo em đến rồi à, chị chuẩn bị quà cho em rồi này, đến phòng chị xem đi” Vân Nhi rất nhiệt tình lôi kéo Gia Bảo đi chơi.





Lâm Hương Giang mỉm cười nhìn hai cô bé đi vào phòng, sau đó mới nhìn về phía Đào Hương Vi, quan tâm hỏi: “Cơ thể chị không sao rồi chứ?”





“Hiện tại đã không còn gì đáng ngại nữa” Đào Hương Vi trả lời.





Giản tiếc liếc Nguyễn Cao Cường bên cạnh một cái, nhíu mày nói: “Anh làm sao vậy hả? Ly hôn âm ïmột trận với Nam Thùy Dương thì cũng thôi đi, sao lại còn làm tổn thương Vị Vi?”





Cho nên, bọn họ đang rơi vào cuộc tình tay ba à?





“Là lỗi của anh” Nguyễn Cao Cường cũng tất tự trách, anh ta cũng biết Nam Thùy Dương hạ độc, suýt nữa lấy mạng của cô ấy.





“Vậy bây giờ anh định xử lý thế nào? Vẫn muốn ly hôn à?” Lâm Hương Giang cũng không muốn chuyện tình cảm này của anh ta rối tỉnh rối mù, cuối cùng người tổn thương cũng là hai người phụ nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK