Tại sao cô lại ở chỗ này? Có phải là cô đã biết cái gì rồi không? Đầu óc của Diệp Tử nhanh chóng xoay chuyển, nhưng mà lại cười nói: “Chị dâu, sao chị lại ở đây vậy?”
“Đúng vậy đó, tôi cũng muốn hỏi cô tại sao cô lại ở đây, không phải là có Triệu Ninh ở bên cạnh chăm sóc cô ở trại an dưỡng thai rồi hả, Triệu Ninh đầu rồi?”
Thẩm Hạ Lan nói rồi lại muốn đi vào trong tìm kiếm, lại bị Diệp Tử trực tiếp vươn tay ra ngăn cản.
“Chị dâu, chị làm như thế này là không tốt lắm đâu, dù gì thì em cũng có chuyện riêng tư mà có đúng không?”
“Chuyện riêng à.”
Thẩm Hạ Lan gằn từng chữ, nụ cười có chút lạnh lẽo.
“Chuyện riêng của cô là cái gì? Âm thầm liên lạc với Trương Vũ là người của tôi, dự định làm cái gì à? Hoặc là tôi đổi lại một cách nói khác, anh họ Vụ Phong của cô đã liên lạc với cô rồi đúng không, anh ta kêu cô với Trương Vũ bắt tay nhau làm chuyện gì vậy, cô lại dự định báo thù cho mẹ của cô, làm cái gì với anh trai ruột của cô?”
Mỗi khi Thẩm Hạ Lan hỏi một câu thì liền bước về phía trước một bước, làm cho Diệp Tử không tự chủ lui ra phía sau.
Trong lòng của cô ta đột nhiên nhíu chặt.
Tại sao cô lại biết được?
“Chị cho người theo dõi tối, hay là nói chị vẫn luôn theo dõi tối? Thẩm Hạ Lan, tối là em gái ruột của Diệp Ân Tuấn, chị lại theo dõi tôi như thế”
Diệp Tử phát điện, gầm nhẹ.
Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy buồn cười, nhìn cô ta rồi nói: “Theo dõi cô hả? Nếu như cô làm chuyện đàng hoàng, ai sẽ theo dõi cô? Diệp Tử, cô không cảm thấy là mình rất hài hước hả?”.
“Tôi hài hước hả? Tại sao tôi lại hài hước chứ? Anh ta biết rõ điều mà tôi khát vọng nhất đời này là cái gì, tại sao lại còn phải đối xử với mẹ của tôi như thế, tại sao? Chị có biết mẹ của tôi chết như thế nào không, bà ấy bị người ta dùng từng dao từng dao lăng trì cho đến chết, chị có biết không hả?”
Diệp Tử như muốn điên lên.
Sự xuất hiện của Thẩm Hạ Lan thật sự rất bất ngờ, thậm chí còn mang khí thế bức người.
Mấy ngày hôm nay Diệp Tử vẫn luôn rất buồn bực, bây giờ Thẩm Hạ Lan lại chất vấn mình, cô ta lập tức muốn nổ tung.
“Không phải là tôi không muốn xem anh ta với chị như là anh trai chị dâu, nhưng mà các người đã làm cái gì với mẹ của tôi hả hả?” “Lúc cô đang chất vấn tôi, tại sao cô lại không chịu hỏi mẹ của cô đã làm cái gì?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Tử, ánh mắt lạnh lẽo.
“Cô vẫn luôn chỉ trích anh trai của cô và tôi, nhưng lại tuyệt nhiên không thèm nhắc tới mẹ của mình, sao vậy? Mẹ của cô cao thượng lắm à, vô tội à? Mẹ Tiểu Ái của tôi lúc ở trên đảo bị một ngọn lửa đốt tro cốt cũng không còn, chuyện này là do mẹ của cô đã làm, tôi đã từng hỏi chưa, tôi đã từng trả thù
chưa? Cũng bởi vì cô là em gái ruột của Diệp Ân Tuấn, cũng bởi vì từ nhỏ cô đã khát vọng tình thương của người mẹ và tình thân, tôi mới có thể đè nén sự nhớ nhung của tôi với mẹ mình, đè nén tất cả phẫn nộ đối với mẹ của cô, cho cô một cơ hội để ở cùng với mẹ mình, bởi vì cô là em gái ruột của Diệp Ân Tuấn, cô không hạnh phúc, Ân Tuấn cũng sẽ không hạnh phúc.
Ba mẹ tôi đã qua đời, tôi muốn có một gia đình hòa thuận, tôi không muốn cứ phải nghĩ đến chuyện trả thù, thậm chí tôi còn thật sự xem bà ta như là người một nhà mà đối xử, nhưng mà mẹ của cô đã làm cái gì?”
Thẩm Hạ Lan gầm lên, làm cho Diệp Tử không tự chủ được mà co rúm lại.
Cô ta cắn môi không nói lời nào, trong mắt của Thẩm Hạ Lan đều là sự kiềm nén.
“Tôi đã cho mẹ cô cơ hội, nhưng mà hiển nhiên mẹ của cô đã không vừa lòng, bà ta không chỉ muốn có thể ở bên cạnh cô mà là toàn bộ nhà họ Diệp, thậm chí là mạng của Diệp Ân Tuấn và tôi.
Có phải là tôi và Diệp Ân Tuấn giao mạng của mình vào trong tay của bà ta thì chúng tôi mới có thể là anh trai tốt và chị dâu tốt của cô không? Có phải là chúng tôi chết đi rồi, để mẹ của cô hoàn thành mưu kế, để Vu Phong chiếm được nhà họ Diệp, từ đây thay hình đổi dạng, chúng tôi mới xem như là một người anh trai và chị dâu hợp tiêu chuẩn?”
Thẩm Hạ Lan gầm lên, đáy mắt lóe ra sự phẫn nộ.
Diệp Tử đặt mông ngồi ở trên giường, đau khổ nói: “Không phải, không phải như vậy! Mẹ của tôi đối xử với tôi rất tốt, đối xử với anh trai cũng rất tốt, bà ấy không phải là người giống như chị đã nói.”.
Danh Sách Chương: