Mục lục
Cục Cưng Có Chiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đầu óc của giáo sư Phương có hơi không kịp load.

Lam Thần muốn báo cảnh sát bắt bà Phương?
Có ý gì?
Chuyện là sao?
Ông ta biết bà Phương hơi một tí sẽ đánh Lam Thần, nhưng ông ta nói bà Phương cũng không nghe, hơn nữa cứ hay cãi nhau với ông ta, còn làm loạn thí nghiệm của ông ta, khiến nghiên cứu của ông mãi không thể tiếp tục.

Vì để bản thân có thể yên tĩnh nghiên cứu, ông ta cũng để mặc bà Phương đi ức hiếp Lam Thần.

Dù sao tình trạng cơ thể của Lam Thần ông ta biết.

Đánh mắng của bà Phương đối với anh ta không trí mạng.

Giáo sư Phương nghĩ như vậy, cũng yên tâm đi làm thí nghiệm, cộng thêm những năm nay Lam Thần luôn ngoan ngoãn nghe theo, giáo sư Phương càng quên với phương thức tiếp xúc như này.


Hiện nay tự dưng nghe bà Phương nói Lam Thần báo cảnh sát bắt bà ta, giáo sư Phương vậy mà có hơi không hiểu tại sao.

Tại sao muốn báo cảnh sát bắt bà Phương?
Hai người lại làm sao rồi?
Giáo sư Phương có hơi nóng nảy nói: “Đã làm cái gì rồi hả? Bà không thể để tôi có một ngày bình yên sao?”
Nói xong giáo sư Phương trực tiếp cúp máy.

Lam Thần sao có lá gan báo cảnh sát bắt bà Phương chứ?
Thật sự là quậy phá!
Giáo sư Phương cho rằng là thủ đoạn mà bà vợ kêu ông ta cùng nhau đối phó Lam Thần, cho nên có hơi giận.

Vì sợ bà Phương lại gọi làm phiền mình, ông ta trực tiếp tắt máy điện thoại.

Bà Phương thế nào cũng không dám tin bà ta ra nông nỗi này, giáo sư Phương vậy mà mặc kệ bà ta?
Bà ta không tin nên đã gọi lại cho giáo sư Phương, nhưng lần này từ trong truyền ra giọng nói ngọt ngào của phụ nữ, thông báo cho bà ta giáo sư Phương đã tắt máy.


Bà Phương tức đến mức ném vỡ chiếc điện thoại.

“Đồ khốn! Ngay cả ông cũng mặc kệ tôi sao?”
Nhưng không có ai cho bà ta một câu trả lời.

Cảnh sát rất nhanh đã đến.

Sau khi hiểu được tình hình, Thẩm Hạ Lan đưa video cho bên cảnh sát, bà Phương bị đưa đi.

Bà ta khóc nháo, ăn vạ, nhưng ở trước mặt cảnh sát đều vô dụng.

Lam Thần ở trong phòng cấp cứu, Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan ở trong phòng bệnh ăn cơm, ai cũng không để tâm đến chuyện của bà Phương.

Sau khi ăn sáng xong, Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn nói: “Lam Thần hiện nay cũng bị thương rồi, Khương Hiểu vẫn chưa khỏi, chuyển cặp đôi số khổ này vào cùng một phòng bệnh đi.”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn cũng không phản đối.

Khi điện thoại của Thẩm Hạ Lan lại đổ chuông, lông mày của cô nhíu lại..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK