Mục lục
Cục Cưng Có Chiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Diệp Ân Tuấn thay Thẩm Hạ Lan giải nghi ngờ.

Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.

Lúc mấy người tiến vào nhìn thấy An Nhiên, hiển nhiên bọn họ đã nghe được tin tức trong nhà.

An Nhiên cũng không có thút thít như trong tưởng tượng của Thẩm Hạ Lan, cũng không cảm thấy tiều tụy lắm, ngược lại nhiều kiên nghị hơn một chút.

“Các người đã đến rồi? Ngồi đi.

Muốn uống cái gì?”
An Nhiên nhiệt tình chào hỏi bọn họ, giống như trạng thái trước đây.

Thẩm Hạ Lan vội vàng ngăn cản cô ta.

“Chị dâu cả, đừng vội, chúng tôi chính là tới xem một chút, chị không có chuyện gì chứ?”
An Nhiên cười nhạt một tiếng, rất có tác phong của người lớn, so với thân hình nhỏ bé lại khiến cho hai mắt người ta tỏa sáng.


“Tôi không sao mà.

Chuyện của anh Dương tôi đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi.

Làm nghề này như anh ấy, rất nhiều chuyện mẫn cảm đều phải thẩm tra xét duyệt, chỉ cần chúng tôi không thẹn với lương tâm, tôi tin tưởng phía trên cũng sẽ điều tra hợp lýrõ ràng.

Tình huống thế này chỉ là tạm thời, anh ấy sẽ trở lại.”
Nhìn thấy An Nhiên chắc chắn như thế, Thẩm Hạ Lan mới cảm nhận được rõ ràng đây mới là quân tẩu mẫu mực.

“Bác gái, cháu có thể đi xem anh Trạm Dương một chút không? Cháu có mang theo socola ngon cho anh ấy.”
Diệp Nghê Nghê đột nhiên mở miệng, lập tức thu hút sự chú ý của An Nhiên.

“Đương nhiên là có thể, nó đang ở sân sau luyện quyền, cháu có thể tự mình qua đó tìm nó.”
Vâng.

Diệp Nghê Nghê vô cùng thục nữ nhẹ gật đầu, sau đó chạy đến sân sau.


“Con nhóc này cũng thích ở cùng Trạm Dương, tôi thấy, không bằng hai nhà chúng ta nhà thông gia là tốt rồi.”
An Nhiên trêu ghẹo.

Thẩm Hạ Lan vô cùng bội phục cô ta, đã đến lúc này rồi mà An Nhiên còn có tâm tư nói đùa.

“Chuyện của con cái bây giờ chúng ta không thể làm chủ được, cứ thuận theo sự phát triển của tự nhiên đi, nếu như quả thật có thể trở thành thông gia với hai người, chúng tôi cũng rất vui, nhưng nếu như không thể, chúng ta cũng đừng nên tiếc nuối.”
Cuối cùng Diệp Ân Tuấn vẫn là nô lệ của con gái, mặc dù biết An Nhiên nói đùa, nhưng cũng không có thói quen làm chủ thay Diệp Nghê Nghê.

An Nhiên cũng không có so đo, dù sao cũng chỉ là lời nói đùa thôi.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy trạng thái của An Nhiên rất tốt, nhưng vẫn biết trong lòng cô ta lo lắng, không khỏi hỏi: “Không có cách gì có thể gặp anh cả sao?”
“Trong lúc nhà nước điều tra đúng là không có cách nào.

Tôi cũng nhớ anh ấy, nhưng tôi biết anh ấy sẽ nhanh trở về thôi.”
Thẩm Hạ Lan thấy An Nhiên chắc chắn như thế, không khỏi lo lắng nói: “Chị không sợ có người giở trò xấu sao?”
“Người xấu chỉ gây ra được một lúc thôi, không thể làm cả đời được.

Tôi biết cách làm người của anh Dương, cả đời anh ấy làm việc đều có ranh giới và nguyên tắc, đoán chừng chắc chắn bây giờ anh ấy lo lắng nhất chính là ba mẹ con chúng tôi.

Cái gì tôi cũng không làm được, điều duy nhất có thể làm chính là khiến cho anh ấy an tâm.

Tôi ngoan ngoãn ở nhà đợi anh ấy về, đó chính là sự giúp đỡ lớn nhất với anh ấy rồi.”
An Nhiên khiến cho Thẩm Hạ Lan rung động rất mạnh..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK