Vậy thì tại sao anh ta lại không liên lạc với người trong nhà cơ chứ?
Cấp trên đánh trống khua chiên điều tra anh ta, thậm chí tạo ra một màn này, rốt cuộc là để làm cái gì?
Chẳng lẽ bởi vì để che giấu tai mắt, mục đích thật sự là để Trạm Dực đến đây điều tra cái gì đó?
Diệp Ân Tuấn đột nhiên nhớ đến lời nói của Mặc Trì.
Anh ta nói: “Có một số chuyện không giống như là cậu đã thấy, trong lòng của ông cụ có tính toán.”
Đột nhiên, dường như Diệp Ân Tuấn đã hiểu cái gì đó, đầu óc bỗng trở nên sáng tỏ.
“Nhìn bộ dạng này của cậu, hình như là đã hiểu ra cái gì đó, chẳng lẽ Trạm Dực đến đây là còn có nhiệm vụ nào khác?”
Lời nói này của Hàn Hi Thần làm Diệp Ân Tuấn nhíu mày, lạnh nhạt nói: “Tình huống của anh ấy như thế nào tôi cũng không biết, tất cả đều là do anh nói, độ tin cậy này chưa đủ để đảm bảo, tôi biết cái gì chứ? Nếu như anh biết anh ấy có một nhóm quân đội để điều khiển ở đây, vậy thì chắc chắn anh biết anh ấy đang ở đâu, nói vị trí của anh ấy cho tôi biết đi.”
“Cậu dựa vào cái gì mà chắc chắn cho rằng tôi sẽ nói cho cậu biết vậy?”
Hàn Hi Thần chính là không quen nhìn thấy bộ dạng hiện tại của Diệp Ân Tuấn, không khỏi có chút ảo não.
Diệp Ân Tuấn lại thờ ơ nói: “Chỉ dựa vào trạng thái hiện tại của anh, anh cho rằng anh không nói thì tôi có thể bỏ qua cho anh à?”
“Cậu muốn làm cái gì?”
Hàn Hi Thần lập tức cảnh giác.
Diệp Ân Tuấn lại cười tà: “Bây giờ sức khỏe của anh yếu như thế, vợ của tôi cũng có thể khống chế anh, anh cảm thấy mình có phần thắng chắc?”
“Đừng có uy hiếp tôi, ở chỗ của tôi cũng có người, cậu xem Dao Lạc như là người chết hả?”
Hàn Hi Thần cũng không lo lắng Diệp Ân Tuấn sẽ ra tay với mình, không nói trước muốn động thủ thì đã động thủ từ lâu, cho dù có động thủ đi nữa, dựa vào thân thủ của Dao Lạc cũng sẽ không thể không ngăn cản bọn họ.
Diệp Ân Tuấn nhìn Dao Lạc vẫn còn đang rót nước ở bên ngoài, trêu chọc nói: “Sao vậy? Thật sự là người phụ nữ của anh à, vợ hả?”
Tay của Hàn Hi Thần hơi dừng lại, sắc mặt có chút căng cứng, sau đó mới nhìn bóng lưng của Dao Lạc, lạnh nhạt nói: “Không phải, cô ấy là món quà buổi lễ trưởng thành mười tám tuổi của tôi, là của ba tôi tặng cho tôi.”
Diệp Ân Tuấn hơi bất ngờ.
Anh biết lễ trưởng thành là cái gì.
Đó là một phong tục vẫn được di truyền từ thời cổ đại, ý là nói đến ngày trưởng thành mười tám tuổi của con trai, phụ huynh sẽ tặng một cô gái cho anh ta.
Vì để đàn ông có thể khai phá thân thể, dạy cho anh ta một chút chuyện giường chiếu nam nữ, bình thường mà nói những người phụ nữ như thế đều được tuyển chọn từ mười nghìn người, tặng cho con mình.
Một mặt là vì để giải buồn, một mặt khác là vì để giám thị hành động sau khi con mình trưởng thành có phù hợp với lẽ thường không, nếu như có hành vi khác thường thì có thể kịp thời báo cáo cho phụ huynh, xem như là một cái máy giám sát được đặt ở bên cạnh con mình.
Chỉ là, Diệp Ân Tuấn không ngờ tới bây giờ là xã hội hiện đại, thế mà Hàn Khiếu là còn dùng biện pháp này để khống chế Hàn Hi Thần.
“Lúc anh đi lính thì cô ta cũng đi theo hả?”.
Danh Sách Chương: