Lam Dũng sửng sốt, đầu óc nhanh chóng nhớ lại chuyện gì đó, rồi sắc mặt nhất thời khó coi.
“Phương Yến Nhi đã làm gì anh?”
“Anh muốn để cô ta làm gì anh à?”
Dù gì Diệp Hồng cũng mới biết yêu, lại trẻ tuổi nóng tính, vừa nhớ lại cảnh tượng đó đã thở phì phò không thể che giấu cảm xúc của mình.
Lam Dũng hơi sửng sốt, cô nhóc này giận rồi?
Chẳng lẽ cô đang ghen?
Nhưng nghĩ đến độ tuổi của Diệp Hồng, Lam Dũng lại cảm thấy mình đã nghĩ nhiều rồi.
Một cô gái 13 tuổi thì biết gì về tình cảm cơ chứ?
Anh không khỏi gượng cười nói: “Mặc kệ cô ta đã làm gì anh, thì anh cũng không có ý gì với cô ta, huống chỉ là tình cảm.
Mà đây là đâu thế?”
“Đây là cung điện nước T, giờ chúng †a vẫn chưa thể ra ngoài được, bên ngoài đang canh phòng nghiêm ngặt, nên chúng †a cứ ở đây một lát, rồi em sẽ tìm cơ hội đưa anh ra ngoài.”
“Được”
Lam Dũng rất tin tưởng Diệp Hồng.
“Em đi tìm cho anh một bộ quần áo đi, em định để anh cảm lạnh ư?”
Cô nhóc này ngày càng to gan bằng trời, không ngờ cô dám giội nước lạnh lên người anh, cũng may là cô, chứ là người khác thì Lam Dũng đã sớm nổi nóng rồi.
Diệp Hồng hừ lạnh, không cam tâm tình nguyện xoay người đi tìm quần áo.
Lam Dũng nhìn bóng lưng rời đi của cô, giờ mới lấy thiết bị truyền tin ra, liên lạc với Diệp Ân Tuấn ngay.
.
Ra chương nhanh nhất tại — TRUМtrцy eИ.
V Л —
“Sếp Diệp, giờ tôi đang ở trong cung nước T, anh có cần tôi làm chuyện gì không?”
Anh vốn được Diệp Ân Tuấn đưa ra nước ngoài chữa chân, đồng thời tiếp quản một số chuyện làm ăn của nhà họ Diệp ở nước ngoài.
Mấy tháng trước có một vụ làm ăn có liên quan đến nước T, anh đã nhờ vả mối quan hệ để làm visa, rồi tới đây quan sát một phen, ai dè lại bị Phương Yến Nhi để ý tới, mấy tháng nay cô điên cuồng theo đuổi anh, khiến anh rất bực bội.
Giờ anh còn suýt bị Phương Yến Nhi cưỡng hiếp, vừa nghĩ đến đây, Lam Dũng đã cảm thấy rất khó chịu.
Nếu Diệp Hồng không chạy tới kịp, thì anh không biết mình có còn trong trắng hay không.
Nhưng mấy tháng nay Lam Dũng cũng không làm không công, mà anh đã tra ra rất nhiều chuyện, đương nhiên anh cũng biết Vu Phong đang trốn trong cung nước T, anh ta là kẻ thù của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan, nên anh mong mình có thể giúp gì được cho bọn họ.
Giữa anh và Diệp Ân Tuấn có phương thức liên lạc riêng, nhưng đã lâu lắm rồi không dùng tới, giờ bỗng nhận được một tin nhắn, đã dọa Diệp Ân Tuấn giật mình.
“Sao vậy?”
Thẩm Hạ Lan nhìn dáng vẻ này của anh tưởng là xảy ra chuyện gì, vội hỏi thăm một câu.
Diệp Ân Tuấn lắc đầu nói: ‘Lam Dũng ở trong cung điện nước T.”
“Cái gì? Sao cậu ta lại ở đó?”
Thẩm Hạ Lan khá kinh ngạc.
Bây giờ nước T có thể nói là cực kỳ phức tạp, đủ loại tầng lớp xã hội tề tịu lại, chỉ cần hơi không cẩn thận là có thể mất mạng ở đây, sao lúc này Lam Dũng lại ở đây cơ chứ?
Diệp Ân Tuấn cũng thực sự rất bất ngờ..
Danh Sách Chương: