Mục lục
Cục Cưng Có Chiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới phát hiện ra vấn đề.

Diệp Tranh thấp giọng nói: “Là Nghê Nghê cho con biết.”
“Nghê Nghê? Bọn con liên lạc với nhau bằng cách nào?”
Nghe thấy tin tức của Diệp Nghê Nghê, Thẩm Hạ Lan tương đối kích động.

Diệp Tranh lấy điện thoại di động ra đưa cho Thẩm Hạ Lan.

“Nửa tiếng đồng hồ trước Nghê Nghê có gọi điện thoại cho con, kêu con đến nhà thờ họ đón ba, tín hiệu của em ấy thật sự không tốt, nói xong rồi là không có tín hiệu nữa.”
Diệp Tranh không khỏi ảo não.

Thẩm Hạ Lan không biết là Diệp Nghê Nghê và Diệp Ân Tuấn đang giở trò quỷ gì, nhưng mà lúc này Diệp Ân Tuấn đã trở về, hình như là cô cũng có chút suy đoán.

“Vậy bây giờ có chỗ nào có thể giấu người không?”
Đối mặt với câu hỏi của Thẩm Hạ Lan, Diệp Tranh chỉ có thể lắc đầu.

“Con không biết.”
Trương Gia Trại được xây dựng rất thông thoáng, cho dù có để Diệp Ân Tuấn trong phòng ngủ thì cũng không có khả năng không bị người khác phát hiện.


Thẩm Hạ Lan đang phát sầu.

Sau khi Thẩm Hạ Lan trở về thì Tiêu Nguyệt cũng trở về phòng của mình, tiếp tục phái người điều tra thân phận của Hàn Khiếu.

Lúc Thẩm Hạ Lan đang phiền muộn, Diệp Minh Triết đột nhiên lại điện thoại tới.

“Mẹ ơi, lão Diệp có đó không?”
Thẩm Hạ Lan hơi khựng lại, vội vàng nói: “Đang nghỉ ngơi, sao vậy, tìm ba con có chuyện gì không?”
“Con đột nhiên nhớ tới một chuyện, ngày hôm nay đang chơi đùa mới nhớ tới.”
“Có chuyện gì vậy?”
Thẩm Hạ Lan hơi nghi hoặc một chút.

Diệp Minh Triết thấp giọng nói: “Lúc bà nội Trương với con gặp nhau ở nhà tù Đế Đô, hình như là có nói cho con nghe một vài chuyện của Trương Gia Trại, lúc đó con không nhớ, thời gian trôi
qua lâu như vậy, con sắp quên đi rồi, nhưng mà lúc nãy chơi đùa thì mới nhớ ra.”
Thẩm Hạ Lan bất ngờ.

“Bà nội Trương? Trương Phương hả?”
“Dạ.”
Diệp Minh Triết nhẹ gật đầu.


Thẩm Hạ Lan có chút tò mò Trương Phương đã nói gì với Diệp Minh Triết.

“Bà ấy nói cái gì?”
“Hình như là bà nội Trương có nói cho con biết ở Trương Gia Trại có một mật đạo có thể thông ra bên ngoài, có vẻ như là ở chỗ nhà thờ họ đó, nói là lúc trước bởi vì tình huống khẩn cấp được
dùng để chạy trốn, nhưng mà vào cái ngày Trương Gia Trại bị diệt trại thì không có người nào kịp chạy đến đó.

Còn nữa, ở vị trí đó có một mật thất, con đã gửi vị trí qua cho mẹ rồi đó.”
Diệp Minh Triết nói xong thì cũng cúp điện thoại, đồng thời gửi định vị cho Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan theo định vị của Diệp Minh Triết gửi cho mà đi tìm một chút, phát hiện lại ở ngay phòng ngủ của mình.

.

Đam Mỹ Hài
Là trùng hợp?
Thẩm Hạ Lan cứ cảm thấyDiệp Minh Triết biết cái gì đó, vị trí này có phải là do thím Trương đã nói cho Diệp Minh Triết biết không? Thẩm Hạ Lan không biết, nhưng mà bây giờ nó đã hóa giải
tình huống khẩn cấp cho cô.

Cô và Diệp Tranh tìm kiếm rất lâu ở trong phòng, mới phát hiện dường như là vách tường phía sau ngăn tủ trống không.

Hai người lần mò cả nửa ngày mới phát hiện ra cơ quan, sau khi đi vào thì quả nhiên là một mật thất, thế mà còn có một cái lỗ thông gió.

“Người xây dựng Trương Gia Trại là Trương Vũ, chẳng lẽ người để lại mật đạo cùng với mật thất này cũng là cậu ta? Nhưng mà bây giờ Trương Vũ đang ở nước T, chúng ta đã bị cô lập với
nước T, làm sao cậu ta có thể tìm truyền tức ra ngoài được chứ?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK