Mục lục
Cục Cưng Có Chiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thậm chí cô còn không kịp dừng xe vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm, trực tiếp lái xe ném ở ven đường rồi nhanh chóng chạy tới.

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, sức khỏe của ông ngoại tôi có vấn đề gì ư?”
Khương Hiểu nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đến đây nhanh như vậy, không khỏi ngây ra một lúc, nhưng mà cũng nhanh chóng khôi phục lại.

Cô ta nói: “Mợ chủ, bây giờ vẫn còn chưa xác định chắc chắn, hiện tại chỉ có thể chờ kết quả ra rồi thì mới có thể nói.”
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Hạ Lan lo lắng.

Khương Hiểu thấp giọng nói: “Không biết là ngày hôm qua Dư Khinh Hồng chuyển một chậu hoa đến từ chỗ nào, đặt vào trong phòng ngủ của ông cụ, lúc đó tôi đang kiểm tra món ăn trong phòng bếp nên không phát hiện ra vấn đề này.

Hình như là ông cụ rất thích chậu hoa đó, cho nên khi biết là Dư Khinh Hồng mang vào cũng tưởng rằng cô ta vì để lấy lòng mình cho nên mới làm như vậy, nên cũng không cho người dọn ra ngoài, sáng ngày hôm nay tôi đi vào quét dọn phòng thì mới nhìn thấy chậu hoa đó.”
“Hoa có vấn đề hả?”.


Ủng hộ chính chủ vào ngay * TRÙMTRU YỆN.

ME *
Lông mày của Thẩm Hạ Lan lập tức nhíu lại.

Khương Hiểu bắt đầu nói: “Hoa không có vấn đề, nhưng mà tôi đi vào không bao lâu thì lập tức cảm thấy hoa mắt chóng mặt, tinh thần của ông cũng không được khá cho lắm, cho nên tôi mới suy đoán có lẽ là trong phòng ngủ của ông cụ có thứ nào đó phản ứng hóa học với chậu hoa sinh ra khí gì, cho nên mới có thể làm quấy nhiễu trạng thái tinh thần của con người.

Nhưng mà chuyện này chưa điều tra ra chứng cứ, tôi cũng không dám nói lung tung, tôi quan sát khắp nơi ở trong phòng, phát hiện mùi của đàn hương trong ở trong phòng của ông cụ cùng với mùi hoa trong chậu có chút khác thường.

Mặc dù tôi làm y tá, nhưng mà cũng không phải là bác sĩ chuyên khoa, cho nên sáng nay tôi đã lén lấy đàn hương của ông cụ, hái một nhánh lá cây rồi đi ra ngoài, nói dối là đi lấy thuốc cho ông cụ.”
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan khá là khó coi.

Hiện tại thủ đoạn của Dư Khinh Hồng đã nâng cấp rồi có đúng không?

Bây giờ đã không còn đơn giản là hạ độc thẳng, đổi thành lợi dụng nguyên lý tương khắc của dược vật để động thủ?
Đến lúc đó thật sự xảy ra chuyện gì, chỉ cần lấy hoa và đàn hương ở trong phòng đi là đã có thể thần không biết quỷ không hay.

Dư Khinh Hồng đúng là có tiền đồ.

Khóe miệng của Thẩm Hạ Lan khẽ nhếch lên xuất hiện một nụ cười lạnh, trong đáy mắt cũng lướt qua một tia lạnh lẽo.

“Lúc nào mới có kết quả?”
Giọng nói của Thẩm Hạ Lan có chút lạnh lẽo.

Khương Hiểu lắc đầu: “Thứ này kiểm tra rất phiền phức, tôi đã nhờ Lam Thần thông qua mối quan hệ tìm bác sĩ đáng tin cậy, nhanh nhất thì cũng phải buổi tối mới có kết quả.”
“Có kết quả rồi thì lập tức báo cho tôi biết, bây giờ cô về nhà trước đi, ở bên này tôi để Lam Thần quan sát, hôm nay cảm xúc của ông ngoại tôi không ổn định cho lắm, tôi sợ là Dư Khinh Hồng lại thừa cơ ra tay.”
Trong lòng của Thẩm Hạ Lan ít nhiều gì cũng thấy bất an.

“Được, nhưng mà cô chủ Dư Khinh Hồng là một quả bom hẹn giờ, để cô ta ở lại bên cạnh ông cụ, tôi sợ là một ngày nào đó chúng ta sẽ không thể phòng bị.”
Làm sao mà Thẩm Hạ Lan không hiểu ý của Khương Hiểu cơ chứ?
Nhưng mà bây giờ có thể đưa cô ta đi đâu đây?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK