Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1584:

 

Sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ nhẹ nhàng không có chút xao động: “Không vui nên muốn uống vài ly thôi.”

 

“Được rồi, cậu chờ mình một chút, tớ đi thu dọn một chút.” Thẩm Lệ nói xong liền đứng dậy đi dọn dẹp đồ đạc.

 

Lúc hai người đi xuống, ở trong thang máy lại gặp phải Cố Tri Dân.

 

“Tri Hạ?” Cố Tri Dân nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ thì rất kinh ngạc: “Em tới Thịnh Hải mà cũng không tới gặp anh một cái, ít ra cũng phải qua chào hỏi một tiếng chứ.”

 

“Tôi tới tìm Lệ, không có gì khác.” Nguyễn Tri Hạ phát hiện, hai người Cố Tri Dân và Thẩm Lệ không hề nói chuyện với nhau.

 

Cố Tri Dân vô cùng nhiệt tình vỗ vỗ vai Nguyễn Tri Hạ: “Được, lần sau đến nhất định phải tìm anh nha.”

 

Nguyễn Tri Hạ đáp một tiếng: “Ừm.”

 

Cố Tri Dân tiến vào một thang máy khác, Nguyễn Tri Hạ và Thẩm Lệ vẫn đứng chờ thang máy tới, rất nhanh đi xuống dưới.

 

Sau khi hai người tiến vào thang máy, Nguyễn Tri Hạ mới hỏi Thẩm Lệ: “Cậu và Cố Tri Dân lại làm sao vậy?”

 

“Tớ và anh ta có thể có chuyện gì được chứ? Anh ta là ông chủ, tớ là nhân viên, quan hệ cũng chỉ đơn giản như vậy mà thôi, không phải rất bình thường sao?” Thẩm Lệ nhìn chằm chằm cái bóng của chính mình trên vách thang máy, nói với một vẻ mặt không để tâm.

 

Nguyễn Tri Hạ cười cười, căn bản không tin mấy lời ma quỷ của Thẩm Lệ.

 

Xem ra lại đang cãi nhau rồi.

 

Hơn nữa lần này còn rất nghiêm trọng, trước đây Thẩm Lệ và Cố Tri Dân dù cho có huyên náo đến như thế nào, Cố Tri Dân cũng chưa bao giờ không để ý tới Thẩm Lệ. Vậy mà trong lúc vừa rồi, Thẩm Lệ không thèm nhìn anh ta một cái, còn Tri Dân cũng coi như mình không nhìn thấy Thẩm Lệ.

 

Lần này cũng không biết là bởi vì tại sao nữa đây.

 

Hai người này đã dây dưa nhiều năm như vậy, rất nhiều lúc cô có cảm giác bọn họ “Không chết không thôi”.

 

Có một số việc, ngoài người trong cuộc ra, người ngoài cũng không tiện nói gì.

 

Giống như mối quan hệ của Cố Tri Dân và Thẩm Lệ, lại giống như quan hệ của cô và Tư Mộ Hàn.

 

Nghĩ đến Tư Mộ Hàn, ánh mắt Nguyễn Tri Hạ lại ảm đạm xuống.

 

Mãi đến tận khi ra khỏi cửa lớn của truyền thông Thịnh Hải, hai người ai cũng không nói gì thêm.

 

Hai người mở hai bên cửa xe ngồi vào trong, Nguyễn Tri Hạ lúc này mới hỏi Thẩm Lệ: “Đi bây giờ?”

 

Thẩm Lệ không có hứng thú nói: “Chỗ nào cũng được.”

 

Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một chút, vẫn quyết định lái xe tới Kim Hải.

 

Đến cùng cũng không phải là một cô gái nhỏ mười mấy tuổi có thể tùy ý hành động, bây giờ làm chuyện gì cũng đều phải nhìn trước ngó sau, đi giải sầu cũng phải tìm một nơi tương đối an toàn.

 

Sau khi tới Kim Hải, Thẩm Lệ có chút bất mãn: “Sao mà lại tới nơi này rồi.”

 

“Chỗ này rất tốt nha.” Nguyễn Tri Hạ vừa cởi đai an toàn vừa nói.

 

Hai người trực tiếp đi vào bên trong quán bar.

 

Quán bar vào lúc giữa trưa có chút vắng vẻ.

 

Nhân viên pha rượu cũng quen biết Nguyễn Tri Hạ và Thẩm Lệ, hơi kinh ngạc khi thấy các cô giữa trưa lại đến uống rượu. Nhưng vẫn nhiệt tình hỏi: “Các cô đã nghĩ ra muốn uống gì chưa?”

 

Hai người mỗi người gọi một ly rượu, sau khi uống vài hớp, Thẩm Lệ liền bắt đầu nôn khan.

 

Nguyễn Tri Hạ vội vã để ly rượu xuống: “Sao vậy? Cậu có phải là chưa ăn cơm hay không?”

 

Thẩm Lệ có bệnh đau dạ dày, không ăn cơm mà uống rượu thì nhất định sẽ khó chịu.

 

Thẩm Lệ nôn đến độ nước mắt lưng tròng, lắc đầu: “Không. . .”

 

Nguyễn Tri Hạ lập tức cầm ly rượu trong tay cô ấy đặt qua một bên: “Đừng uống nữa, chúng ta đi ăn cơm.”

 

“Không có chuyện gì, mình cũng không hay bị như vậy, uống thêm một chút. . .” Thẩm Lệ nói xong liền cầm ly rượu lên uống thêm một ngụm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK