Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2250:

 

Cô muốn hỏi chuyện của mẹ Tư Mộ Hàn.

 

Tư Mộ Hàn gật đầu: “Rồi.”

 

Nguyễn Tri Hạ nhanh chóng nấu xong bữa cơm, Tư Mộ Hàn bưng thức ăn ra bàn, Tư Nguyễn đi vào lấy cái tô.

 

Một nhà ba người bọn họ ngồi trước bàn ăn dùng bữa tối yên bình và ấm áp.

 

Lúc sắp ăn xong Tư Nguyễn nhìn ra cửa rồi nói: “Lại sắp mưa rồi.”

 

Cô bé không thích trời mưa chút nào, trời mưa thì làm sao ra ngoài chơi được cơ chứ.

 

Nguyễn Tri Hạ cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, cơn mưa đã tạnh trước đó giờ lại tí tách tiếp tục tuôn rơi.

 

Mưa thu dai dẳng, lòng người cũng bị phủ lên một làn hơi mù mịt.

 

Cô quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn đã đặt đũa xuống từ lâu.

 

Tư Mộ Hàn đang múc canh cho Tư Nguyễn rồi ra lệnh cho cô bé: “uống canh đi.”

 

Bây giờ cô bé không thích uống canh, chỉ thích uống sữa với các loại đồ uống khác mà thôi.

 

Tư Nguyễn không chịu: “Con không uống đâu.”

 

Nguyễn Tri Hạ gọi một tiếng: “Hạ Hạ.”

 

Không thích uống canh thì không được.

 

Lần này Tư Nguyễn mới bất đắc dĩ uống canh.

 

Người hầu đến dọn dẹp lúc bọn họ dùng xong bữa tối.

 

Hôm nay Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn phải đi máy bay, vừa đáp đất Tư Mộ Hàn đã bận rộn cả ngày, bởi vậy sau khi ăn cơm xong cô kêu Tư Mộ Hàn về phòng nghỉ ngơi.

 

Còn cô lại đến phòng con gái.

 

Cô nghiêm túc nói với Tư Nguyễn: “Mẹ có việc muốn nói với con.”

 

Tư Nguyễn ngồi thẳng lên: “Mẹ nói đi ạ.”

 

“Ngày mai cha sẽ dắt con đi gặp một người.”

 

“Bà nội ạ?”

 

“Cha nói với con rồi à?”

 

“Dạ.”

 

Nguyễn Tri Hạ ngập ngừng một lúc mới nói tiếp: “Không chỉ đi gặp bà nội, mà còn đến tiễn bà chặng đường cuối cùng.”

 

Tư Nguyễn hỏi: “Bà nội mất rồi ạ?”

 

Nguyễn Tri Hạ khựng lại, vốn dĩ cô còn đang cân nhắc xem mình phải giải thích thế nào cho Tư Nguyễn nghe, ai ngờ Tư Nguyễn lại mở miệng hỏi trước.

 

“Tivi nói nếu như đi tiễn một người trên chặng đường cuối cùng thì có nghĩa là người đó đã qua đời rồi.” Tư Nguyễn cảm thấy hơi mất mát: “Khi nãy cha nói ngày mai sẽ dắt con đi gặp bà nội, con còn nghĩ con được gặp bà nữa chứ.”

 

Cô bé biết qua đời có nghĩa là gì, qua đời có nghĩa là người ấy đã không còn nữa, không gặp được nữa.

 

Cái chết của một người có thể diễn tả về mặt hình thức, nhưng Tư Nguyễn vẫn còn chưa hiểu được cảm nhận về mặt tâm hồn.

 

Mà cũng không cần gấp gáp nói với Tư Nguyễn về những thứ quá sâu sắc ở thời điểm bây giờ, con bé sẽ tự ngộ ra được trong quá trình trưởng thành của nó mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK