Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1698:

 

Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, tìm bàn vẽ đưa tới cho cô bé: “Không nói chuyện là ngầu à? Không phải ba con cũng không thích nói chuyện sao?”

 

“Ba con ngầu hơn lại còn đẹp trai nữa.” Tư Nguyễn cười hi hi, giống như hơi xấu hổ.

 

Nguyễn Tri Hạ sờ mặt cô, hỏi dò: “Vậy nếu … bảo con rời khỏi ba, sống cùng với mẹ con có chịu không?”

 

“Rời khỏi ba? Tại sao phải rời khỏi ba? Bây giờ con ở với mẹ, ngày mai con sẽ ở với ba, tại sao phải rời khỏi ba?” Tư Nguyễn hơi không hiểu lời của Nguyễn Tri Hạ.

 

Muốn Tư Nguyễn hiểu rõ những chuyện kia thì có hơi phần miễn cưỡng cô bé.

 

Nhưng đối mặt với lời của cô bé, Nguyễn Tri Hạ nhất thời cũng không biết nên nói thế nào.

 

Bốn mắt nhìn nhau, trong đôi mắt trong veo của Tư Nguyễn không hề có bất cứ tạp chất nào, đơn giản mà tinh khiết. Đối mặt với đôi mắt như vậy những lời giải thích mà Nguyễn Tri Hạ đã nghĩ kỹ rồi cũng kẹt lại trong cổ họng.

 

Nhưng mà nói tóm lại những lời này phải nói ra.

 

Nguyễn Tri Hạ hít sâu một hơi, vươn tay ra ôm cô bé vào lòng, sờ đầu cô bé nói: “Bởi vì công việc của ba rất bận, vì vậy con phải sống với mẹ, đợi khi nào ba có thời gian rảnh ba sẽ đến thăm con.”

 

Cô không biết nói như vậy Tư Nguyễn nghe có hiểu không?

 

Giọng nói nũng nịu của Tư Nguyễn vang lên: “Bận như mẹ trước kia sao?”

 

Cô bé muốn nói là trước kia lúc Nguyễn Tri Hạ vào đoàn làm phim, một tháng về nhà một lần.

 

Nguyễn Tri Hạ hơi ngồi thẳng người, lại đưa tay nâng mặt Tư Nguyễn lên, nhìn vào mắt cô bé nói: “Ừm, có thể còn bận hơn mẹ trước kia nữa đấy.”

 

Tư Nguyễn trợn mắt hỏi: “Vậy ba sẽ rất mệt phải không?”

 

Nguyễn Tri Hạ sửng sốt, cô không nghĩ vấn đề mà Tư Nguyễn quan tâm lại là chuyện này.

 

Cuộc nói chuyện giữa Nguyễn Tri Hạ và Tư Nguyễn cuối cùng cũng kết thúc rất nhanh, không đạt được hiệu quả mà cô muốn. Những lời cô muốn nói cũng không thể nói ra.

 

Thật ra làm công tác tâm lý với trẻ con là đơn giản nhất nhưng cũng là khó nhất.

 

Bọn chúng rất tin tưởng lời của bạn, lại rất dễ bị ảnh hưởng không tốt.

 

*

 

Hôm sau sau khi Nguyễn Tri Hạ đưa Tư Nguyễn đến nhà trẻ thì dự định đi gặp mặt Tạ Ngọc Nam.

 

Bây giờ bọn họ đã khởi kiện, như vậy không đến mấy ngày nữa bên phía Tư Mộ Hàn sẽ nhận được thư mời của tòa án.

 

Mà chuyện bây giờ cô và Tạ Ngọc Nam cần làm là tìm chứng cứ, tìm được chỗ đột phá để thắng vụ kiện này.

 

Sau khi Nguyễn Tri Hạ thấy Tư Nguyễn đi vào nhà trẻ thì trở vào trong xe.

 

Cô vừa ngồi vào xe đã nghe thấy tiếng “tít tít” âm báo tin nhắn tin tức vang lên.

 

Nguyễn Tri Hạ vừa thắt dây an toàn vừa cầm điện thoại lên.

 

Cô đang muốn xóa luôn tin nhắn tin tức kia đi nhưng khi nhìn thấy tiêu đề của tin nhắn đột nhiên cô dừng tay lại.

 

“Thẩm Lệ bị thương trong buổi hoạt động họp mặt hôm qua…”

 

Thẩm Lệ bị thương?

 

Nguyễn Tri Hạ vội vã mở tin tức ra xem.

 

Trên đó chỉ có vài bức ảnh, chỉ có vài câu nửa thật nửa giả.

 

Nguyễn Tri Hạ gọi thẳng cho Thẩm Lệ.

 

Điện thoại vang lên một hồi lâu cũng không có ai bắt máy, Nguyễn Tri Hạ lên facebook nhắn tin cho Thẩm Lệ: “Có tin tức nói cậu bị thương, xảy ra chuyện gì vậy? Có đúng là cậu bị thương không?”

 

Ngược lại Thẩm Lệ trả lời rất nhanh: “Không có gì, chỉ là rách một ít da, vết thương nhỏ thôi.”

 

“Thật sao?” Tuy rằng giới truyền thông thích nói hơi quá, nhưng Nguyễn Tri Hạ vẫn hơi không yên tâm.

 

Thẩm Lệ lại trả lời một câu: “Đúng là không sao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK