Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3456:

Cô thật sự là nhịn đủ rồi, rõ ràng trước kia không như vậy không như vậy, chỉ là xảy ra tai nạn xe cộ thôi mà, chẳng lẽ bị đụng đến hỏng đầu luôn rồi?

Nguyễn Tri Hạ để đồ ăn sáng xuống, cẩn thận đỡ anh dậy ngồi dựa vào thành giường, bưng bát cháo trắng lên, kiên nhẫn cho anh ăn xong, mặc dù ngoài miệng thì ghét bỏ nhưng động tác thì vô cùng thành thật.

Tư Mộ Hàn cười trộm trong lòng, trước đó Lâm Tiến Quân tìm cho anh những thứ kia quả nhiên có chút tác dụng, mặc dù chính anh nghe cũng có chút không thoải mái, nhưng ở †rước mặt người phụ nữ mình thích thì cần gì mặt mũi.

Bữa sáng coi như hài hòa, giúp Tư Mộ Hàn lau sạch miệng, Nguyễn Tri Hạ cầm lấy đưa, chậm rãi ăn phần của mình, cô ăn không quá chậm, nhưng động tác rất ưu nhã, người nhìn cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Thời gian ăn sáng nhanh chóng trôi qua, Nguyễn Tri Hạ vừa mới thu dọn xong, Nguyễn Kiến Định liền gõ cửa đi vào.

“Anh chỉ tới căn dặn hai câu rồi đi ngay. Mộ Hàn, Dương Minh Hạo rất có thể sẽ bí quá làm liều, tin tức của ông nội cậu hôm qua, tôi đã cho người xác minh trong đêm, điều lệnh của ông ta sẽ tới lập tức, thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa”

Để cho người đi xác minh trong đêm đã tốn không ít công sức của anh, huống chỉ bây giờ anh còn chuyện quan trọng hơn phải đi làm, vài ngày liên tiếp không được nghỉ ngơi, hôm qua lại là một đêm không ngủ, vết thương trên cơ thể còn chưa có lành, cho dù Nguyễn Kiến Định có là người chăm tập thể dục thường xuyên cũng không chịu nổi, lúc này tinh thần đã gần như Suy SỤP, vẻ mặt ủ rũ.

“Hoàn toàn chính xác, có điều ông ta sẽ không tự mình ra tay, dù sao đối với ông ta con cờ Trần Tuấn Tú vẫn còn có tác dụng, nếu như chỉ là một mì nh Trần Tuấn Tú thì để ông nội chống đỡ, có thể chịu được cho đến khi anh trở về, có điều tình hình bây giờ của tôi anh cũng biết…

Lúc quan trọng thế này, chuyện gì cũng không giúp được, lại còn có khả năng làm vướng chân, Tư Mộ Hàn có chút không cam lòng.

“Anh ngoan ngoãn nghỉ ngơi trên giường cho em! Nếu để em biết anh tự mình ra tay thì em sẽ không thèm để ý tới anh nữa!” Không cần nói Nguyễn Tri Hạ cũng biết trong lòng Tư Mộ Hàn đang nghĩ gì, cô ngắt lời anh, hai tay chống nạnh, dữ dẫn nói.

“Hạ nói nói rất đúng, an tâm tịnh dưỡng đi, chờ tôi về không chừng có thể mang cho hai người tin tốt” Có thể nhổ được tận gốc Dương Minh Hạo hay không chỉ trông chờ vào lần ra nước ngoài này của anh có thuận buồm xuôi gió không thôi, nhìn Nguyễn Tri Hạ lộ tính trẻ con, Nguyễn Kiến Định thở dài, tiếp tục nói: “Hạ, ra ngoài một lát đi, anh có mấy lời muốn nói riêng với Mộ Hàn.”

Khuyên người đi ra xong, Nguyễn Kiến Định đẩy xe lăn đi tới đầu giường Tư Mộ Hàn, cúi đầu im lặng một chút rồi mới nói: “Chuyến đi lần này, nếu như tôi không thể trở về, cậu hãy chăm sóc cho Tri Hạ thật tốt, đừng liều mạng với Dương Minh Hạo, đưa bọn họ ra nước ngoài tránh mấy năm, chờ đến khi thế lực mạnh rồi hãy về báo thù, đừng nóng vội, còn nữa, nhất định phải đưa Hạ đi nấp kỹ, một khi tôi không trở về, phải lập tức lên đường rời khỏi Mộ Hàn, tôi đã sắp xếp vì thứ ở Mỹ, cậu dẫn nó qua là được.”

Lần này tới chủ yếu cũng chỉ là bàn giao mọi việc, Nguyễn Kiến Định nói một chút là xong, thật ra lần này tùy tiện tới, nếu không phải tình hình khẩn cấp, anh cũng không trở nên bị động như vậy.

“Lần này anh ra nước ngoài rốt cuộc muốn làm gì? Anh có nghĩ tới nếu như anh không về thì Tri Hạ sẽ ra sao không? Anh cảm thấy sau khi mất đi Lê Quốc Nam, cô ấy còn có thể chịu được việc anh xảy ra chuyện sao? Nếu như anh không nói rõ ràng thì tôi sẽ không để cho anh đi đâu. Nguyễn Kiến Định, coi như anh không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho Tri Hạ chứ, người bên cạnh cô ấy chẳng còn mấy ai nữa…”

Người bên cạnh liên tiếp mất đi, không riêng gì Nguyễn Tri Hạ không chịu được, ngay cả Tư Mộ Hàn cũng có chút không chấp nhận được đả kích như vậy. Lê Quốc Nam còn đỡ hơn một chút, dù sao từ nhỏ anh đã không thuận mắt anh ta, nếu như Nguyễn Kiến Định cũng xảy ra chuyện, nói không chừng Tri Hạ cũng sẽ đi theo, chuyện này anh không dám đánh cược, cũng không thể cược, sau này Tri Hạ sẽ oán trách anh.

“Chắc là ông nội cậu chưa nói với cậu, nhưng tôi tin rằng nếu như cậu ở vị trí của tôi bây giờ, cậu cũng sẽ làm giống như tôi vậy, đánh cược một lần, nếu như tôi vè được, Dương Minh Hạo sẽ không còn đáng sợ nữa, nếu như tôi không về được, cậu phải đưa Hạ đi trốn”

Thái độ của anh rất kiên quyết, vừa dứt lời, bèn đưa tay vỗ vỗ vai Tư Mộ Hàn rồi quay người rời đi: ‘Máy bay sắp cất cánh rồi, tạm thời giao Hạ cho cậu, chăm sóc em gái tôi cho tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK