Chương 4153:
Thời gian trôi qua một chút, cô ấy vừa mới đồng ý đi theo Abel bắt đầu có chút sững sờ, phải nói là không sợ hãi thì cũng căng thẳng, không ai biết Abel có trực tiếp giết cô ấy không.
Trong lòng hoảng hốt đến xuất thần. Mãi đến khi ngồi trên xe với Abel, cô ấy mới hoàn hồn. Nhìn cảnh vật đang trôi về phía sau, đột nhiên một giọt nước mắt rơi xuống tay cô ấy, cơ thể cô ấy nhẹ run rẩy.
Tư Mộ Hàn lái xe theo sau, xem ra cô ấy có vẻ không thoải mái, cũng không thèm nhìn anh, vẻ mặt Nguyễn Kiến Định sợ hãi, mặc kệ Tư Mộ Hàn cản trở, lái xe đi theo.
Tư Mộ Hàn không yên tâm, anh vốn định đưa người đi trông chừng công tước Otto, nhưng cuối cùng chỉ yêu cầu Nguyễn Tri Hạ đi theo mình.
Bệnh viện cách sân bay không xa lầm, xe đến chưa đầy nửa giờ, Nguyễn Kiến Định đã tùy tiện đỗ xe, đi theo vài bước, nhìn người phụ nữ nhỏ bị mấy người đàn ông vây quanh, trong tiềm thức muốn bước tới và kéo.
người lại.
“Nguyễn Kiến Định, tôi nhớ anh đã làm rất tốt khi giao ước. Bây giờ lại hối hận muốn cướp người về sao?” Abel sớm đã nhìn ra người lái xe đi theo phía sau là ai, nhưng do ông ta đang bị thương, máu còn đang chảy, ông ta thật sự không muốn nhiều lời với anh ta nữa, nhưng nhìn anh ta như sắp lao vào cướp lấy người, ông ta không nhịn được quay.
người lại nói hai câu.
“Abel, tôi có thể đi cùng ông không? Minh Tú chỉ là một cô gái, ở bên ngoài sẽ rất sợ hãi, tôi…”
“Tôi không ngại sế cùng chết với người phụ nữ của anh đâu, để xem anh có dám làm gì hay không? Nguyễn Kiến Định, anh không đủ tàn nhẫn, địa vị của anh sẽ không đứng vững được đâu”
“Hôm nay anh để tôi trở về, ngày sau tôi nhất định sẽ đem người tới tìm các người báo thùi”
Một tay ôm lấy cổ Nguyễn Minh Tú, tay kia ôm eo, trên mặt Abel nở một nụ cười gớm ghiếc.
“Kiến Định, em không sao đâu. Anh nhớ đến đón em là được rồi.
Em có mang theo điện thoại và tiền. Nếu anh không tìm thấy em, em sẽ tự về nhà. Em biết đường về nhà mà, tin em một lần được không, anh mau quay về đi”
Vẫy tay với Nguyễn Kiến Định, Nguyễn Minh Tú chủ động tiến lên và ra hiệu cho Abel nhanh chóng đưa cô ấy đi.
“Ngoan ngoãn đợi anh đến đón em, anh xem em đi vào, được không!” Sau khi Nguyễn Minh Tú chuẩn bị đi cùng Abel, Nguyễn Kiến Định đã đặt vé chuyến bay thứ hai, hai chuyến bay cách nhau hơn một giờ, nhưng vẫn là quá muộn.
“Em sẽ nghe lời, vậy thì anh cũng phải nghe lời nha!” Nguyễn Minh Tú cong môi, cố gắng cười với anh ta, nhưng sau một thời gian dài chật vật, cô ấy phát hiện mình không thể cười nổi, vì vậy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc từ bỏ.
Nguyễn Kiến Định gật đầu, sau khi tiễn bọn họ lên máy bay, nhìn Nguyễn Minh Tú bước vào, vẻ mặt anh ta bình tĩnh ngồi ở nhà ga chờ chuyến máy.
bay tiếp theo, trong lòng lại muốn thật nhanh chạy tới đón người phụ nữ nhỏ bé của mình.
Tư Mộ Hàn đi theo anh ta suốt chặng đường, sau khi Nguyễn Kiến Định ngồi xuống ghế an toàn, anh võ võ vai Nguyễn Kiến Định, giọng điệu vênh váo, nói: “Em đã sắp xếp người đi theo trên máy bay. Chỉ cần thời cơ đến, bọn họ sẽ đưa chị dâu về an toàn!”
Sau khi biết về kế hoạch của Abel, Nguyễn Kiến Định đã âm thầm sắp xếp người theo dõi đóng giả làm khách du lịch.
Bản thân Abel cũng bị thương nặng, vài người xung quanh cũng bị thương ở các mức độ khác nhau. Những người mà anh cử đến trước chỉ cần cẩn thận một chút. Giải cứu Nguyễn Minh Tú thành công, cũng có thể bắt Abel trở lại, vấn đề sẽ được giải quyết!