Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 3500:

Tư Mộ Hàn vẫn đang ở ngoài cửa, một bước cũng không rời, nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ đi ra, anh đẩy xe lăn về phía trước: “Tri Hạ, có ổn không?”

Tình trạng không kiểm soát được của Trần Mộc Châu khiến anh có chút lo lắng. Những năm gần đây, thủ đoạn của cô ta ngày càng thâm sâu, e rằng Tri Hạ hoàn toàn không phải là đối thủ của cô ta.

“Em không sao, chỉ là cô ta nhất định không chịu nói Lê Quốc Nam đang ở đâu. Mộ Hàn, chuyện này có lẽ phải phiên anh đi tìm chút manh mối.

“Nhà họ Lê vừa mới có chút chuyển biến tốt đẹp, trước hết chúng ta cứ giấu mẹ Lê Quốc Nam đã”

Lúc mới biết Lê Quốc Nam vẫn còn sống, trong đầu Nguyễn Tri Hạ cũng đã nghĩ đến chuyện này. Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng cô vẫn quyết định sẽ giấu việc này đi, đợi tới lúc tìm được người rồi mang về cũng chưa muộn.

“Được rồi, đều nghe theo lời em, anh cho người dẫn cô ta đi trước đã.

Em cũng đi theo anh chịu mệt mỏi cả một ngày rồi, bây giờ phải nghỉ ngơi thật tốt đã!” Nhìn Nguyễn Tri Hạ chịu khổ cực, Tư Mộ Hàn vô cùng đau lòng, anh kéo tay cô đi vào phòng bệnh phía trên. Dù sao thì cả tầng lâu này đã được Tư Mộ Hàn bao hết rồi, đổi một căn phòng khác để ngủ cũng không phải là điều gì đó khó khăn.

Nguyễn Tri Hạ vẫn không biết phải làm thế nào để thực hiện những gì đã đáp ứng với Trần Mộc Châu. Với tình hình hiện tại của Mộ Hàn, nếu cô muốn thần không biết quỷ không hay mà rời khỏi anh thì vốn là điều không thể. Không chừng chỉ trong vòng nửa giờ, tung tích của cô sẽ bị lộ ngay lập tức. Chỉ còn hai ngày nữa, cô phải suy nghĩ thật kĩ…

“Mộ Hàn, đã một tuần rồi mà bên phía anh trai em vẫn không có chút †in tức nào, hay là chúng ta cho người đi kiểm tra một chút đi”

Nguyễn Tri Hạ không đổi sắc mặt, cô không ngần ngại sử dụng Nguyễn Kiến Định làm bia đỡ đạn.

Với tính tình của Tư Mộ Hàn, nếu cô tìm một lý do khác, không chừng chưa mở miệng đã bị phát hiện rồi, nhưng nếu là Nguyễn Kiến Định, có lẽ còn có thể thuyết phục được anh.

Tư Mộ Hàn dừng động tác, anh hơi sững người trong giây lát, rồi đáy mắt anh chợt lóe lên ý cười, anh ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt tràn đầy lấp lánh: “Sao đột nhiên em lại muốn đi tìm anh ấy? Anh đã cho người đi kiểm tra tin tức rồi. Tri Hạ, dựa vào bản lĩnh của Nguyễn Kiến Định, nếu anh ấy không có cách nào thoát thân thì phần lớn người mà anh phái đi cũng chỉ có thể trở về tay không.. “

“Cho dù như vậy thì cũng không thể không đi tìm, Mộ Hàn, anh ấy là anh trai của em, là người thân duy nhất Ị”

của em trên đời này Nguyễn Tri Hạ ngắt lời của Tư Mộ Hàn, cô ngầm tách ra khỏi bàn tay to của anh, cô đi ra phía sau anh, cúi thấp đầu đẩy anh vào phòng.

“Tri Hạ, lẽ nào ở trong lòng em, anh là loại người mặc kệ sống chết của người khác hay sao?” Tư Mộ Hàn 3:58 EÉ w W h Ghinn 4/18 thở dài, quay đầu kéo tay cô lại trước mặt mình, đôi mắt đen láy của anh chăm chú nhìn cô.

“Nguyễn Kiến Định đã nói rằng trong vòng một tuần là anh ấy có thể trở về, bây giờ nếu chúng ta đi tìm, không may lại phá vỡ kế hoạch của anh ấy thì sao?

Trần Tuấn Tú và Trần Hiền đang xảy ra tranh cãi, vừa lúc khiến chúng ta có thể thở phào nhẹ nhõm một chút. Hiện giờ anh đang thế này, chỉ cần buông lỏng cảnh giác một chút thôi, ngộ nhỡ em và Hướng Minh xảy ra chuyện gì, em nói anh phải làm sao? Tri Hạ, anh không phải loại người tàn nhẫn vô tình, hãy tin tưởng anh, có được không?”

Không có chút tin tức nào từ Nguyễn Kiến Định, làm sao Tư Mộ Hàn có thể không sốt ruột chứ? Hơn nữa, anh không biết vừa rồi trong phòng, Tri Hạ và Trần Mộc Châu đã nói những gì.

Vì sự an toàn của mọi người, anh không thể đồng ý bất cứ điều kiện gì tại thời điểm này được.

“Được rồi, em sẽ nghe anh hết” Nguyễn Tri Hạ miễn cưỡng nở nụ cười, cô dựa vào lòng của Tư Mộ Hàn, nụ cười trên mặt lập tức biến mất.

Quả nhiên là không được, kết quả này vốn nằm trong dự liệu của cô, mặc dù có chút thất vọng nhưng Nguyễn Tri Hạ cũng không nghĩ nhiều nữa.

“Tri Hạ, em định làm gì với Trần Mộc Châu?” Trở lại phòng, Tư Mộ Hàn được trợ lý và Nguyễn Tri Hạ dìu lên giường, sắc mặt anh có chút ảm đạm, thương tích trên chân nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của anh. Đã nhiều ngày như vậy rồi mà một chút sức lực cũng không có, thậm chí đôi lúc còn đau tới mức đổ mồ hôi khắp người. Tổn thương đến gân cốt mà muốn tự đi lại trong vòng một tháng dường như là điều không thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK